“Hô.”
Thằn lằn to lớn màu đỏ rực nháy mắt đã lao tới bên người Đông Bá Tuyết Ưng, móng vuốt thật lớn trực tiếp hướng Đông Bá Tuyết Ưng bước đến, thế cú đạp này khiến vô số phàm nhân xem cuộc chiến phía tây tim đập nhanh khẩn trương không dám hít thở, Đông Bá Tuyết Ưng lại là dưới chân khẽ động liền dễ dàng né tránh, sau đó bóng người hắn biến ảo, lần lượt né tránh con thằn lằn to lớn màu đỏ rực này công kích.
Luôn luôn tránh né, đều chưa đón đỡ, càng đừng nói phản kích.
“Đối thủ trận đầu thật là yếu. Nhắm chừng Siêu Phàm kỵ sĩ bình thường đều có thể dễ dàng thắng lợi nhỉ.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng là có rất ít kinh nghiệm giao chiến với đối thủ Siêu Phàm, cho nên mỗi một trận hắn đều tận lực cẩn thận thể hội, hấp thu chút kinh nghiệm.
“Cút.”
Đông Bá Tuyết Ưng ra chiêu.
Hô.
Trường thương đột nhiên vạch ra đường cong thật lớn, chung quanh trường thương đều có dòng nước vờn quanh xuất hiện, con thằn lằn to lớn màu đỏ rực kia vội vàng giơ vuốt ngăn cản, xẹt ~~~ trong nháy mắt mũi trường thương chạm đến móng vuốt, lực đạo xoay tròn quỷ dị khiến mũi thương dễ dàng biến hướng, từ phía dưới móng vuốt xuyên qua, xuyên thủng vị trí bụng con thằn lằn to lớn màu đỏ rực này.
Sau đó Đông Bá Tuyết Ưng đột nhiên phát lực! Hất lên!
Oành ——
Toàn bộ con thằn lằn to lớn màu đỏ rực đều lập tức bị đánh bay lên, trong nháy mắt đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3279992/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.