Dư Tĩnh Thu luôn cho rằng Đông Bá Tuyết Ưng đã chết, nhưng hiện tại chẳng những chưa chết, còn đã thành Siêu Phàm, nửa năm sau sẽ bắt đầu Siêu Phàm sinh tử chiến?
Nàng đối với Đông Bá Tuyết Ưng vẫn có tình cảm rất đặc thù, nàng không quên được cảnh tượng ở lúc nàng tuyệt vọng nhất, bóng người thanh niên đồ đen kia ở trong vụ nổ lao ra, ở dưới phiến đá sụp đổ bảo vệ nàng, mang đến cho nàng cảm giác an toàn tuyệt đối... Làm một pháp sư cấp Xưng Hào cực kỳ trí tuệ lợi hại, nàng cũng không đến mức bởi vậy đã yêu Đông Bá Tuyết Ưng, nhưng ít nhất Đông Bá Tuyết Ưng ở trong lòng nàng có một dấu ấn thật sâu.
“Ngươi nói Đông Bá Tuyết Ưng? Hắn chưa chết?” Dư Tĩnh Thu vội hỏi, “Ngươi không nghe lầm?”
“Chết? Hắn chưa chết mà.” Cô gái trẻ tuổi nghi hoặc nói.
“Là Đông Bá Tuyết Ưng của An Dương hành tỉnh?” Dư Tĩnh Thu hỏi lại, nàng lo lắng là cùng tên! Nhưng có thể được xưng Siêu Phàm trẻ tuổi nhất nghìn năm qua, theo lý thuyết trên thế giới khả năng đồng thời xuất hiện hai yêu nghiệt cùng tên như thế không lớn.
“Đúng, chính là An Dương hành tỉnh, nghe nói hắn là hơn một tháng trước chạy ra khỏi Hắc Phong uyên.” Cô gái trẻ tuổi nói, “Năm nay mới hai mươi tám tuổi! Oa oa, so với chủ nhân ngươi còn nhỏ hơn!”
“Ngươi con bé này.”
Dư Tĩnh Thu nghe được vậy trong lòng hơi yên tâm, xem ra không sai, chính là Đông Bá Tuyết Ưng mình biết kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3279986/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.