Mùa đông năm 9616, lịch Long Sơn.
Ở thị trấn Nghi Thủy, quận Thanh Hà, tỉnh An Dương.
Một bé trai môi hồng răng trắng, mặc áo lông màu trắng được cắt may khéo léo đang bay nhảy một cách linh hoạt giữa núi rừng. Đứa bé khoảng chừng tám, chín tuổi, đeo một túi mâu, tay phải cầm một cái mâu ngắn, có chuôi bằng gỗ màu đen. Nó đang đuổi theo một con hươu rừng hốt hoảng chạy trốn phía trước, làm lá cây xung quanh rung lên khiến tuyết đọng rơi xuống rì rào.
"!"
Cậu bé đang nhảy lên không trung bỗng nhiên giơ đoản mâu lên cao, hơi ngửa người ra sau, sức mạnh từ eo truyền đến cánh tay phải, vung một cái!
Xoạt!
Đoản mâu trong tay nó phá không bay ra, xoẹt qua một đám lá cây, xuyên qua khoảng cách hơn ba mươi mét, lướt sát lưng con hươu rừng, sau đó đâm sâu vào trong lớp tuyết. Ấy vậy mà chỉ vẻn vẹn lưu lại một vết máu ở phần lưng của con thú, chỉ khiến nó càng chạy thục mạng vào sâu trong rừng núi, sắp sửa chạy mất.
Đột nhiên nghe vèo, một hòn đá bay ra.
Hòn đá hóa thành một vệt sáng xẹt qua núi rừng, bay hơn trăm thước, ầm một tiếng, xuyên qua thân một cây đại thụ rồi bắn vào trong đầu con hươu rừng kia. Lớp xương sọ cứng rắn của con hươu rừng cũng thể không đỡ nổi, nó lảo đảo chạy thêm được chục mét theo quán tính, rồi ngã ầm ầm xuống đất, làm vô số tuyết đọng rơi rì rào xung quanh.
"Cha." Cậu bé quay đầu nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3279872/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.