Kinh trập tới. ( vào ngày 5 hoặc 6 tháng ba)
Lộc Xuân nảy mầm, vạn vật thức tỉnh, chập trùng chui lên từ dưới đất. Ngân trang phong cảnh Bắc Lương Vương Phủ đẹp vô hạn, xuân về hoa nở cảnh sắc Vương Phủ đều kiều diễm, trời cao thụ phấn đào lê trắng, xuân ý dạt dào. Vào lúc giữa trưa, Từ Phượng Niên đơn độc đi tới ven hồ, chèo thuyền đi tới giữa hồ, cởi bỏ bộ đồ bên ngoài, hít sâu một hơi, nhảy vào hồ u xanh biếc.
Đây là hồ nước, so với hồ nước khác nước có phần trong suốt, Từ Phượng Niên nín thở lặn xuống, đâm sâu xuống hồ, nhưng vừa cách đáy hồ còn một đoạn, hắn lại lần nữa trồi lên mặt nước, xuống một lần rồi hai lần, ba bốn lần tiếp theo khi nắm chắc tới đáy hồ, lúc này mới tinh thần hăng hái lặn thêm xuống. Hồ vừa sâu vừa rộng, theo lý mà nói, ở đáy hồ bất kể như thế nào cũng hẳn là không thể nhìn thấy mười ngón tay, nhưng chỗ này huyền diệu ở chỗ, mặc dù luôn có bùn đất xung quang, nhưng ở giữa hồ lại có một viên Dạ minh châu cực đại, soi ra một mảnh ánh sáng sáng như ban ngày .
Từ Phượng Niên khổ cực nén hơi ở đáy hồ, trước mắt hắn lúc này, đủ để viết ra một cuốn tiểu thuyết thần tiên ma quái: Một vị thân cao chừng hơn một trượng, ngồi xếp bằng ở trong nước bùn, đầu tóc bạc lượn sóng cùng cỏ và nguồn nước, chậm rãi phiêu diêu, nhắm mắt nhập định, Thủy Khôi khí lực khoẻ mạnh, mượn ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-trung-han-dao-hanh/2625433/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.