Ngày hôm sau, tất cả mọi chuyện cũng đã tra ra được manh mối, vốn Phàn tiểu thư là con gái của một gia đình vì Đại Trụ Quốc mà sa sút, một ván cờ tàn, mặc kệ được chuyện hay không, nó vốn là một nước cờ thua, tác dụng cũng không hề nhỏ, có thể dùng truy ra gốc rễ của vấn đề.
Nhị công tử Lâm Gia chẳng qua là bị lợi dụng một cách ngu xuẩn, bị làm cho sống dở chết dở, vị Thám Hoa này hết thảy đều chẳng hay biết, còn muốn hôn hít vị Phàn muội muội, chỉ là con mọt sách, hắn nào đâu biết rằng càng là nữ tử hấp dẫn thì càng rắc rối, một hồi sứt sẹo cũng được an bài, thần hồn liền điên đảo, không biết sống chết đã bị mang vào Bắc Lương Vương Phủ, Trời mới biết Hà Đông Tiếu Quốc Lâm Gia sau kiếp nạn này sẽ như thế nào, vụ ám sát hôm qua thật sự quá hấp tấp, thập phần thô ráp, giống như chó cùng rứt giậu, Phàn tiểu thư mượn cơ hội vào phủ ngắm cảnh để vẽ lại địa đồ của Vương Phủ, và chân dung của Thế tử Từ Phượng Niên, sau đó sẽ tìm cơ hội ám sát, nhưng người của họ toàn bộ đều là ăn hại. Về phần kết cục của nữ tử họ Phàn kia cùng vị Tiếu Quốc Lâm Gia, Từ Phượng Niên lúc này đang ngồi ở Thính Triều Đình hâm rượu cũng lười đi để ý tới, hắn chỉ là muốn biết Phàn Tiểu thư có hối hận hay không khi phải chịu chết vì một nam nhân chưa từng gặp mặt quá hai lần như hắn.
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-trung-han-dao-hanh/2625426/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.