Từ Phượng Niên vừa định muốn đi tìm vị kiếm si câm điếc lĩnh giáo cái gọi là kiếm khí, lại nghe được một tiếng kêu vang như heo bị chọc tiết, mang theo tiếng nghẹn ngào chết cha chết mẹ thê lương, Từ Phượng Niên cười quay người, nhìn thấy một người như một cục thịt lộn nhào đi qua, cấp tốc cầm vỏ Tú Đông chống lại thế xông lên của cục thịt lớn, dám ở trước mặt Thế tử Điện hạ không giữ thể diện, cũng chỉ có Chử Lộc Sơn béo ục ịch mà thôi.
Gặp được Từ Phượng Niên làn da ngăm đen, Lộc Cầu Nhi một thân mập mạp nước mắt nước mũi, phí sức dưới chân Thế tử, tên mập trắng trẻo hai tay nắm vỏ Tú Đông đao, khóc không thành tiếng.
Từ Phượng Niên thích nhất nhìn Lộc Cầu Nhi khoa trương làm dáng, gặp một lần vui vẻ một lần, về phần thật giả, chỉ cần chữ vương trên cờ kia một ngày không ngã, vậy liền đều là thật đến không thể thật hơn.
Từ Phượng Niên rút đao ra khỏi vỏ, vỗ vỗ gương mặt Thiên Ngưu Long Vũ tướng quân, "Đứng lên mà nói, cũng là võ tướng tam phẩm, mới quỳ dưới chân ta, ta cũng không nghe nói ngươi từng quỳ dưới chân cha mẹ ngươi, ngược lại là nghe người ta nói ngươi không có việc gì liền lấy hai người ra trút giận, còn thể thống gì. Đúng, Lộc Cầu Nhi, sự tình Từ Kiêu giao phó cho ngươi đã xong xuôi rùi ư?"
Chử Lộc Sơn không lo một thân bò lên Võ Đang đổ được mấy thùng mồ hôi, gian nan đứng dậy, một thân thịt mỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-trung-han-dao-hanh/2625243/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.