Sự đột ngột này làm Tâm Thủy cho là mình đang mê mang trong tưởng tượng của bản thân nên không chút do dự quay lại nhìn Thần Y nói ra chân tâm của hắn, “Thần Y, ta yêu đệ.” Cho dù chỉ là mơ nhưng hắn vẫn muốn một lần cuối cùng nói ra tình cảm của mình.
Thần Y đang ôm Tâm Thủy, nghe bảo bối tỏ lời cũng ngạc nhiên không kém nhưng rất nhanh y nở nụ cười cúi xuống hôn lên bờ môi đã hồi phục màu hồng tự nhiên, như kẹo đường luôn hấp dẫn y, “Ta cũng yêu em, bảo bối của ta.”
Môi y miết nhẹ môi hắn, mút lấy chúng rồi dùng đầu lưỡi đánh dấu mùi vị chính mình lên viên kẹo đường thơm ngon này. Sự ướt át từ đôi môi khiến Tâm Thủy mơ màng vì thế dễ dàng cho Thần Y thành công mở làn môi xinh đẹp ấy, tiến vào trong công thành đoạt dất. Tâm Thủy không có kinh nghiệm cứ thế bị Thần Y chiếm thể chủ động, tùy ý tàn sát trên môi hắn. Chiếc lưỡi đinh hương mềm mại bị quấn lấy chỉ có thể đi theo hướng dẫn của Thần Y.
Tâm Thủy vì hôn quá sâu mà thiếu dưỡng khí trở nên mềm nhũn dựa vào Thần Y, khuôn mặt ửng đỏ đầy mị hoặc. Thần Y rời môi Tâm Thủy kéo ra một sợ chỉ bạc. Tâm Thủy có lại dưỡng khi thì thở dốc, toàn thân hắn nóng lên, dần dần chuyển hồng. Nhìn dáng vẻ người trong lòng đang động tình mà càng thêm yêu mị, Thần Y cho rằng lý trí của hắn không thể chịu đựng được nữa. Y thổi hơi vào lỗ tai mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-tinh-thuy/22191/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.