Sáu ngày, sáu ngày im lặng thần kỳ. Vô luận là ban ngày hay ban đêm,không có bất cứ kẻ nào tới đây, ta thậm chí đã một lần nghĩ rằng chính mình maymắn được mọi người quên lãng. Sự thật đã chứng minh, vận khí tốt không bao giờmò đến chỗ ta! Hiện tại ta đang an vị trên kiệu và trên đường nhận lệnh đến chỗHoàng Hậu để bồi tiếp nàng xem diễn.
Ta nhớ rõ ràng tình cảnh ngày đó khi VũNhân rời đi. Sau khi trải qua một thời gian dài trầm tĩnh tựa như tra tấn, tanghe thấy một thanh âm thở dài sâu thẳm như ảo giác của Vũ Nhân, “Ta nên thanhtỉnh từ sớm, ngươi quả thật chuyện gì cũng hiểu được”. Thanh âm của hắn thật ảmđạm, nhưng khi hắn ra về, ta còn nghe được lời hắn quở trách bọn cung nữ cùngthái giám trong sân, “Lại có người dám bén mảng đến đây, xem ta nghiêm trị thếnào!”. Hắn đã nói như vậy, hơn nữa ban đêm còn phái người mang đến đây một khốibinh phù. Đó là khối binh phù có thể điều động cấm vệ quân, hắn đem một phần tưbinh quyền tại kinh thành giao cho ta. Mà hiện tại lệnh bài đang nằm trên tayta, trên mặt vàng ròng điêu khắc một đầu hổ uy phong lẫm lẫm. Vũ Nhân, ta cóthể hiểu được ý tứ của ngươi. Ngày đó Vũ Nhân đi rồi, ta cùng Diên Tử nóichuyện rất nhiều, phần lớn thời gian là ta hỏi hắn đáp. Tựa như đã bị Vũ Nhânảnh hưởng, sau khi Vũ Nhân rời đi, biểu hiện của Diên Tử đặc biệt bình thường,từ đầu đến cuối cũng không làm ra hành vi gì quá khích, được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ti-thien-thien-nhieu/2390360/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.