Diên Tử không đến, từ sau khi ta trở về đếnbây giờ đã năm sáu ngày, vậy mà hắn trước sau không lộ diện. Chuyện này cũngkhông bình thường. Ta mất tích một đêm, Vũ Nhân cùng Tam Thiếu đã bồn chồn,ngay cả Hoàng Hậu cũng đã phái Xuân Nhị đến thăm dò thật giả. Vậy mà người dễxúc động nhất như hắn lại im lặng, chỉ phân phó người mang đến một bó hoa tím.Tại sao? Bó hoa này có ý nghĩa gì?
“Suy nghĩ gì vậy?”, người bên cạnh đánh gãyý nghĩ của ta, nếu hắn không phải là Thường Nghĩa thì là ai? Sau một giấc ngủba ngày, hắn thoạt nhìn suy yếu hơn ta nghĩ nhiều, lời nói cũng bất kính hơnhẳn, hối hận a, “Ta có thể chia sẻ không?”. Nhìn vẻ mặt thản nhiên của hắn, tathật sự rất muốn đạp một cước. Sớm biết mạng hắn lớn như vậy thì ta nên bổ sungthêm vài đao mới đúng.
“Suy nghĩ xem tại sao ngươi vẫn chưachết?”, ta giận dữ trừng mắt, hiện tại ngay cả đại từ xưng hô với ta cũng khôngcó, rốt cuộc ở đây ai là chủ tử?
Ta không cần đoán, hắn đây là đang giả vờngạc nhiên hô lên, “Tại sao không chết? Không phải ngươi rõ ràng hơn ta sao?”
“… Ngươi uống sạch sẽ!”, chính xác, nó quảthật không có giải dược, nhưng chỉ cần nuốt một loại độc dược khác vào liền cóthể dĩ độc trị độc. Ta vẫn giữ sẵn độc dược kia trong người, chỉ cần hắn hạquyết tâm uống cạn… nếu không… hừ!
“Là ta tự mình uống, không cần nhờ ngươia!”, hắn vô cùng thoải mái gối đầu lên tay ta. Từ sau khi hắn tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ti-thien-thien-nhieu/2390348/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.