Hàn ý kinh khủng ăn mòn lục phủ ngũ tạng Lâm Phong, trên người hắn phủ lên một tầng hàn khí cực lạnh, dù nhìn như không việc gì, nhưng chỉ có Lâm Phong mới biết rõ tình huống trong cơ thể.
Hàn khí như đông lạnh sinh cơ, hàn khí giống như hàn khí đáng sợ mà Mộng Tình từng thừa nhận. Giờ phút này, Lâm Phong mới chính thức cảm nhận được nỗi thống khổ của nàng lúc đó. Hắn rất muốn lui về phía sau, nằm trên mặt đất, nhưng hắn không thể buông tha như vậy, khi ngẩng đầu nhìn thấy thân ảnh nhỏ xinh cùng khuôn mặt lạnh lùng của mỹ phụ trung niên, bước chân hắn lần nữa đạp tới, mỗi một bước như đang tiêu hao sinh mạng. Mộng Tình nức nở, như không ngừng nói cho Lâm Phong cái gì đó, dù Lâm Phong không nhìn thấy, nhưng hắn có thể đoán được, Mộng Tình muốn hắn buông tha.
- Nếu ta cho ngươi một con đường, vậy có nghĩa nó phải điểm cuối, nếu ngươi bỏ qua, vậy chứng minh sự bất lực của ngươi, ngươi vĩnh viễn đừng nghĩ nhìn thấy Linh Lung nữa.
Tin tưởng lời ta, là... vĩnh viễn, mặc dù không giết ngươi. Một tiếng trong trẻo mà rét lạnh truyền vào tai Lâm Phong, từng câu từng chữ rõ ràng, thanh âm của mỹ phụ trung niên. Đôi mắt nàng chỉ khi nhìn Mộng Tình mới có chút biến hóa, còn đối với Lâm Phong, ánh mắt nàng vẫn luôn lạnh lùng, không chút tình cảm.
- Con đường tuyết này, có thể có điểm cuối!
Lâm Phong lẩm bẩm tự nói, hắn không biết đối phương nói thật hay giả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3499433/chuong-878.html