- - Lâm Phong, thanh niên đứng trước mặt bọn họ, lại là Lâm Phong.
Tề Vân khiếp sợ nhìn Lâm Phong, thanh niên chỉ giáo cho gã một thương này là người gã luôn ngưỡng mộ, là tín ngưỡng luôn chỉ lối cho gã tiến tới.
- Mau đứng dậy!
Lâm Phong tiến lên nâng thống lĩnh kia dậy, hắn vỗ vai đối phương, từ đối mắt đó, hắn có thể nhìn thấy ký ức đau thương không cách nào xóa đi.
- Tướng quân, Xích Huyết quân đoàn có lỗi, thẹn với ngài!
Thống lĩnh cúi đầu, vẻ mặt áy náy.
- Không cần như thế!
Lâm Phong lắc đầu.
- Nhưng mà… Vị thống lĩnh này còn muốn nói gì, nhưng Lâm Phong lại phất tay.
- Tiếp tục chức trách của ngươi đi, không cần vì ta mà chậm trễ!
Nói xong, hắn vọt lên, thân hình như gió, trong nháy mắt đã biến mất. Vị thống lĩnh kia đứng tại chỗ, kinh ngạc nhìn Lâm Phong, ánh mắt không ngừng lóe lên:
- Tướng quân vượt qua đại nạn, hôm nay tu vi càng thêm khó lường rồi, nhưng mà….
Nghĩ tới đây, vẻ mặt hắn áy náy càng thêm đậm hơn, còn có lo lắng. Tề Vân nhìn bóng lưng Lâm Phong, trong đầu nghĩ lại một thương vừa rồi, một thương kia không cách nào xóa đi, một thương mà Quân vương Lâm Phong tự mình dạy cho gã. Đạp bước trong hư không, Lâm Phong nhanh chóng thấy được Hoàng cung, cũng chính là phủ thành chủ ngày xưa, hôm nay đã mở rộng hơn không biết bao nhiêu lần, bên trong nguyên khí thiên địa nồng đậm. Ngày xưa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3499413/chuong-861.html