Đám người bị động tác của Lâm Phong làm cho khiếp sợ đến nỗi không thể nói được nên lời, họ há miệng thở dốc, trong những đôi mắt của họ chỉ có sự khiếp sợ. Moi tim, Lâm Phong, hắn muốn moi trái tim của Ngọc Hoàng, thật đáng sợ, thật điên cuồng. Đoàn Vô Nhai nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Lâm Phong, vừa rồi hắn rống to lên một tiếng, báo cho những người thủ hộ cho hắn, chứng minh hắn muốn moi trái tim của Ngọc Hoàng, nhất định phải toàn lực ứng phó với dư uy của Ngọc HSu khi ch.ết. Hơn nữa, vừa rồi Lâm Phong đối mặt vách đá mà bọn họ không thể nào hiều được, vậy mà lại tu luyện được chưởng lực đáng sợ, dường như chính là để sử dụng cho việc moi tim này, Lâm Phong nhất định đã đọc và hiểu được văn tự kia. Mặt khác, Lâm Phong làm như vậy nhất định có lý do,, trong trái tim của Ngọc Hoàng chẳng lẽ có bảo vật gì hay sao? Hoặc bản thân trái tim đó chính là trọng bảo.
- Người của Ngọc Thiên hoàng tộc, các ngươi chẳng lẽ cứ đứng nhìn hắn moi trái tim của tổ tiên mình ra hay sao? Đoàn Vô Nhai thản nhiên nói một câu, lập tức sắc mặt những người Ngọc Thiên hoàng tộc đều rất khó coi.
Ngọc Hoàng là tổ tiên của bọn họ, tổ tiên Ngọc Thiên hoàng tộc, là nhân vật mà Ngọc Thiên hoàng tộc bọn họ đã tế bái nhiều thế hệ. Chỉ có con cháu thực sự của Ngọc Thiên hoàng tộc mới biết được sự hiện hữu của Ngọc Hoàng. Nhưng giờ phút này lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3499339/chuong-814.html