- Sư tôn.
Ánh mắt Liệp Nhân bị kìm hãm, hắn lo lắng kêu lên một tiếng, Sư tôn lão nhân gia, ông ta đang làm cái gì vậy.
Bóng dáng hư ảo kia không để ý đến Liệp Nhân, thân thể lão phiêu động đến trước mặt Lâm Phong, lãnh ý đáng sợ kia như muốn làm đông kết thân thể của Lâm Phong, làm đông lại lực lượng chân nguyên của Lâm Phong, cũng làm đông lại cả hồn phách của Lâm Phong.
- Lạnh quá, lạnh quá.
Hai mí mắt Lâm Phong đã va vào nhau, phảng phất như hắn đang rơi vào giữa một vực sâu vô tận, nếu bây giờ mà nhắm mắt lại là sẽ tử vong liền.
- Không được, ta vẫn không thể chết.
Trong tâm của Lâm Phong đang điên cuồng gào thét, không thể chết được, hắn đang còn có nhiều công việc còn phải làm, làm sao hắn có thể chết được. Nếu mà hắn chết thì Tuyết Nguyệt quốc sẽ xong mất, cha mẹ hắn sẽ gặp nguy hiểm, còn Mộng Tình nữa nàng sẽ làm sao bây giờ? Trên người hắn còn mang nặng huyết cừu, những người đã từng không nhìn đến tính mạng thân nhân bằng hũu của hắn, sao hắn lại có thể để cho bọn họ tiêu dao trên thế gian.
Hắn còn muốn theo đuổi vô thượng võ đạo nữa, hắn không hy vọng tính mạng của bản thân hắn, nhưng an toàn sinh mạng của thân nhân bằng hữu hắn đang bị người khác nắm trong tay.
Trong lòng lộ ra ý chí vô cùng cứng cỏi, Lâm Phong cắn răng lại, cố gắng giữ cho mình vẫn bảo trì tươi mát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3300300/chuong-753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.