Thiên Trì Tuyết rất đẹp, nàng trong trắng tinh thuần giống như tuyết, không nhiếm bất kỳ một hạt bụi nhỏ nào, dung mạo cũng xinh đẹp không gì sánh được. Nhưng mà vẻ đẹp thánh khiết của Mộng Tình cũng là tuyệt vời đấy, nhất là ở trong lòng Lâm Phong, nàng lại càng tuyệt vời. 
Nếu nói Thiên Trì Tuyết là tinh linh trong tuyết, thì Mộng Tình như vậy sẽ là tiên tử ở trong tuyết. 
Nhìn khuôn mặt kiên nghị của Lâm Phong, trong thời khắc đó Đường U U lộ ra một chút thần sắc khác thường. Trong đôi mắt xinh đẹp kia lại sinh ra một tia hâm mộ tinh tế, hâm mộ Tuyết Linh Lung đang nằm trong lồng ngực Lâm Phong, Lâm Phong lại có thể yêu nàng như thế. 
Tuyết Linh Lung ve vuốt khắp trên người Lâm Phong, vươn tay lên mặt Lâm Phong gãi gãi, rất nhẹ nhàng, ánh mắt xinh đẹp linh động kia, nhưng lại lộ ra một nét cười ngọt ngào. 
Lâm Phong vuốt vuốt lên đầu Tuyết Linh Lung, nụ cười thật thà chất phác vô cùng rạng rỡ, cũng chỉ có thời điểm nhìn Tuyết Linh Lung hiện giờ, nụ cười của Lâm Phong mới có thể rạng rỡ như thế. Trong rất nhiều lúc, nụ cười của hắn đều có vẻ rất gượng ép, trong cốt tử hắn đã khắc sâu sự lạnh lùng, ma kiếm vẫn ở trong thân thể hắn, hơn nữa thêm vào những đại biến cách đây không lâu, cái sự lạnh lùng này đã nhập vào trong linh hồn của hắn, bởi vậy mà lão nhân trong đình đài dễ dàng có thể cảm giác được. 
- Mộng Tình, nàng là tiên hồ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3300288/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.