Mấy trận chiến kế tiếp, thực lực hai bên chênh lệch không quá lớn, bởi vì bọn họ đều xếp hạng ở giữa, chiến đấu cũng phi thường kịch liệt.
Có người xếp trên thắng, cũng có người xếp dưới thắng. Cho đến khi ba mươi hai trận kết thúc.
Sáu mươi bốn người, có ba mươi hai người bị đào thải.
Người bị đào thải, sắc mặt lộ vẻ tiếc nuối, nhưng cũng ý thức được khả năng của mình tựa hồ còn chưa đủ, nếu không mà nói, cũng sẽ không bị loại.
Đương nhiên, chỉ cần còn sống thì còn có hi vọng, trong ba mươi hai người có hai người chết trận, một người bỏ trốn, càng đáng tiếc hơn rồi. Ngay cả cơ hội bọn họ cũng không có, những người này đánh qua một trận, cũng lĩnh hội được cường giả khác đều rất cường đại, nhưng ít nhất thì cũng có được lĩnh ngộ. Hơn nữa, dù bại nhưng Thần cung vẫn ban thưởng cho bọn họ.
Thần cung thần bí kia ban thưởng, có lẽ có thể để cho bọn họ có được chỗ tốt rất lớn, để tu vi càng tiến thêm mấy phần.
Những thứ này cũng là hi vọng của bọn họ, dĩ nhiên, nghĩ như vậy cũng là một loại tự mình an ủi mình. Dù sao, bọn họ đã từng cố gắng, bọn họ từng nghĩ tới thắng lợi, chõ đến trận chiến cuối cùng, trở thành nhân vật chói mắt nhất, song thực tế với giấc mộng, luôn phải có chênh lệch.
Tuyết Vô Thường nhìn những thiên tài này, trên mặt cũng lộ ý cười, mở miệng nói:
- Nghỉ ngơi nửa canh giờ, chuẩn bị chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3300186/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.