Thân hình động, Vũ Lưu Thủy bay thẳng đến chỗ Tiêu Nhã, đánh thẳng tới đỉnh cột đá, toàn thân lộ ra một cỗ sát khí mãnh liệt.
Cỗ sát khí kia khiến tròng mắt Tiêu Nhã cùng Hàn Man bên cạnh mở lớn, quay người nhìn lại thì nhìn thấy Vũ Lưu Thủy đánh tới.
- Thật không biết xấu hổ.
Hàn Man mắng một tiếng, kéo Tiêu Nhã lui về phía sau, nhưng Vũ Lưu Thủy lại như không nghe thấy, một chưởng bay thẳng đến chỗ Tiêu Nhã.
- Dừng tay.
Một cỗ giọng nói cuồn cuộn truyền đến, uy áp đáng sợ từ hư không ép xuống, đánh trên người Vũ Lưu Thủy.
Vũ Lưu Thủy chỉ cảm thấy cả người run lên, khó chịu hừ một tiếng, thân thể trực tiếp rơi trên mặt đất, trong đầu hoảng hốt.
Sắc mặt khó coi, ngẩng đầu lên, Vũ Lưu Thủy nhìn thấy Tuyết Vô Thường trong hư không lạnh lùng theo dõi hắn, cắp mắt sắc bén kia khiến tâm thần hắn run rẩy.
- Đại hội Tuyết Vực, các vị thiên tài chết khi tranh đấu, các ngươi ở ngoài làm những việc hạ lưu như thế, bọn họ làm sao an tâm dám tham gia đại hội Tuyết Vực, tất cả ân oán, sau khi đại hội Tuyết Vực rồi tính, nếu có lần nữa, giết không tha!
Uy áp đáng sợ phủ xuống trên đỉnh tám mươi mốt cột đá, tất cả mọi người cảm nhận rõ ràng uy nghiêm của Tuyết Vô Thường, trong lòng đều run rẩy, không dám lần nữa hành động thiếu suy nghĩ.
- Thật mất mặt.
Nguyệt Thiên Mệnh châm chọc, khiến Vũ Lưu Thủy lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3300159/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.