Hai con ngươi của Lâm Phong quá mức vô tình, dường như miệt thị trăm dân, nói lẽ trời vô tình, muốn coi vạn vật là chó rơm.
Nguyệt Thanh Sơn và Nguyệt Thiên Mệnh nhìn chằm chằm đôi con ngươi, hai người mặc dù trong lòng run rẩy nhưng không có ai dời nửa bước, vẫn đứng ở đó, che trước mặt Lâm Phong.
Lâm Phong không thể mang Đoàn Hân Diệp rời đi, nhất định không thể.
Hai người chỉ thấy môi của Lâm Phong mấp máy, ngay sau đó là một chữ từ miệng Lâm Phong phun ra.
- Cút!
- Cút, cút, cút....
Trong hư không đều là một âm này vang vọng, âm thanh mênh mông nhưng lại ẩn chứa một trận cuồng phong, như thể là Ma chi cuồng phong đánh vào trên người mọi người.
Nguyệt Thanh Sơn vẫn nhìn chằm chằm Lâm Phong như cũ, nhưng giờ phút này ông ta lại rõ ràng cảm nhận được một cỗ ma khí từ trên người Lâm Phong tỏa ra, hơi thở Ma đạo khủng bố.
Xuyên thấu qua cặp đồng tử của Lâm Phong ông ta nhìn thấy khí tức ma đạo nồng đậm đến cực điểm, khí tức ma đạo đáng sợ.
Giờ khắc này, dường như có một thanh kiếm, Ma Đạo Chi Kiếm, ở trong ánh mắt của Lâm Phong, giống như người ngăn giết người, thần ngăn sát thần.
Không ai có thể ngăn cản quyết tâm của Lâm Phong, nếu có người muốn chắn đường hắn, hắn tụ tập ma khí trong lòng, giết hại muôn dân trong thiên hạ, ai chống đỡ hắn liền giết người đó.
Tâm mọi người theo âm thanh rống giận của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3300069/chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.