- Vù...u..u!
Lại là thanh âm mãnh liệt rung động, quả đấm của Lâm Phong đánh tới trên cửa lớn kim bích, tiếng vang răng rắc không ngừng, cái khe càng ngày càng rõ, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ ra.
- Lại một quyền nữa, hẳn là được rồi.
Lâm Phong cảm nhận được lực lượng rung động, khóe miệng hiện lên chút tươi cười, thân thể lui về phía sau, ngay sau đó hắn nhảy tới, một trận gió cuồng bá từ trong tay gào thét mà tới, làn gió này cực kỳ cương liệt, mang theo một cỗ khí nghịch xoáy đáng sợ.
- Phá...!
Lâm Phong hét lớn, quả đấm của Lâm Phong bắn phá trên cửa lớn kim bích, kình lực thật lớn phun ra, trong nháy mắt không còn có thanh âm vù vù, chỉ có tiếng nổ vang, của chính kim bích kia bị chấn động vỡ ra hóa thành bột phấn màu vàng, tan biến vô hình.
Phá, cửa chính kim bích này cuối cùng cũng bị Lâm Phong phá vỡ rồi, hiện ra vật bên trong.
Đây là một con đường rộng lớn, phong cách cỗ xưa, chỉ có thể chứa tầm hai ba người đi lại, toàn bộ đều là hơi thở thần bí.
Sau khi cửa chính vô cùng chắc chắn kia bị phá vỡ, Lâm Phong thấy cũng không phải là báu vật cùng công pháp cất giấu của đại điện, mà chỉ thấy một thông đạo sâu không giới hạn, không ai biết lối đi này thông chưa, cũng không người nào biết lối đi này sâu bao nhiêu.
Ánh mắt Lâm Phong lóe lên không ngừng, hắn đang suy nghĩ, rốt cuộc muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3300047/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.