Lâm Phong cũng không có hỏi Nam Sơn địa điểm dạ tiệc, sau khi tới hoàng cung mênh mông mới chỉ đang hoàng hôn, Lâm Phong không đi hỏi ai mà là bay ở trên bầu trời hoàng cùng, quan sát cung điện đình các núi sông hồ nước bên dưới.
Nhìn đến Khê Lâm quen thuộc, Lâm Phong đi xuống dưới, đứng bên ngoài Khê Cốc.
Một hàng thị nữ áo trắng nhảy ra đi đến bên cạnh Lâm Phong, tuy nhiên sau khi nhìn thấy Lâm Phong đến, các nàng liền buông xuống cảnh giác, hiển nhiên nhận ra được Lâm Phong.
- Công tử là tới tìm công chúa điện hạ sao?
Một thị nữ trực tiếp hỏi Lâm Phong, Lâm Phong gật gật đầu.
- Công tử chờ, ta đi thông báo một tiếng.
Thị nữ kia nói một tiếng, lập tức đi sâu vào Khê Lâm, Lâm Phong đứng ở bên ngoài nhìn phong cảnh Khê Cốc, tươi mát thoát tục, như vẻ đẹp của Đoàn Hân Diệp, trong cao quý mang theo tao nhã thuần khiết.
Không qua một lát, trước Khê Cốc liền có một bóng người chạy tới, trên mặt mang nụ cười ngọt ngào.
- Lâm Phong?
Đoàn Hân Diệp cao hứng hô, rõ ràng vô cùng hứng phấn đối với việc Lâm Phong có thể tới đây.
Thị nữ bên cạnh nhìn công chúa nhà mình bình thường đều thanh nhã, an tĩnh cùng hình tượng khóe mắt rạng rỡ, kích động không ăn khớp, không khỏi ngạc nhiên, kinh ngạc nhìn Lâm Phong, thanh niên này rốt cuộc có ma lực gì, lại làm cho công chúa của các nàng như là trúng tà.
Lâm Phong nhìn nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3300015/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.