Đối với tất cả mọi chuyện bên ngoài, Lâm Phong không hề biết. Điều hắn muốn làm thì đang làm, đó là nâng cao tu vi của bản thân, chỉ có thực lực hùng mạnh thì lời nói mới có trọng lượng.
Cách lần Vạn Thú môn đột kích kia đã vài ngày, Lâm Phong cũng nghe nói đám người Đằng Vu Sơn bị tập kích khi đang trên đường trở về, chỉ còn mình Đằng Vu Sơn sống sót. Mà người tập kích Đằng Vu Sơn là ai, Lâm Phong không biết, mà đến nay vẫn còn nghi hoặc.
Vì sao trên đường về mà đám Đằng Vu Sơn lại bị giết gần hết? Mà sau đó người của Vạn Thú môn lại chẳng dám đến gây chuyện với hắn nữa?
Chuyện này dường như có mối liên hệ nào đó, nhưng Lâm Phong có suy nghĩ thế nào thì cũng chẳng thể đoán được sự thật, nên cũng chẳng nghĩ gì thêm nữa.
Hiện giờ Lâm Phong không tiếp tục ở trong cổ bảo kia nữa mà là một mình sống trong một viện thật lớn trong Thiên Nhất học viện, đây là viện trưởng Thiên Nhất học viện tự mình nói, hơn nữa mọi người của Thiên Nhất học viện không ai có ý kiến gì.
Với thiên phú của Lâm Phong, không ai trong Thiên Nhất học viện này có thể sánh bằng. Mà thực lực của hắn, đừng nói là đệ tử, ngay cả giáo viên của Thiên Nhất học viện cũng rất ít người có thể so được với Lâm Phong.
Với địa vị của Lâm Phong ở Thiên Nhất học viện hiện giờ thì có một viện tư nhân cũng là chuyện rất bình thường.
Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299961/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.