Kiếm có thế của kiếm, gió cũng có thế của gió.
Kiếm thế sắc bén, bá đạo, một bước giết một người. Mà thế của gió thì vô thanh vô tức, ngươi không cảm giác được sự hiện hữu của nó, nhưng chỗ nào cũng có.
Lúc này, Lâm Phong hoàn toàn chìm đắm trong lĩnh ngộ, lẳng lặng cảm thụ khí tức của gió, từng tia lướt qua người hắn, dường như có một quy luật đặc thù nào đó.
Giống như đã qua một lúc lâu, lại giống như chỉ trong phút chốc, thân thể Lâm Phong khẽ động đậy, một động tác nho nhỏ nhưng hàm chứa vô số biến hóa rất nhỏ, cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, chỉ cần tiến vào trạng thái này thì nhập vi quá đơn giản.
Lần động đậy này, thân thể Lâm Phong cũng tạo nên tần số đặc thù, có quy luật vận động đặc thù, để cho gió không thể tìm ra được, làm lực cản giảm xuống nhỏ nhất.
- Tần suất của gió, nếu như động tác của ta tương tự dung hợp với gió mà cùng nhau chấn động, như vậy, gió có thể cho ta sử dụng.
Lâm Phong thầm nói, động tác rất nhỏ kia đã ngừng lại, lần nữa lẳng lặng cảm thụ, cảm thụ cảm giác gió thổi qua, cảm thụ quy luật vận động của gió.
Lại qua một lúc, thân thể Lâm Phong lại rung động một cái, chậm rãi vụt lên phía trước.
Gió, vẫn còn có lực cản, cản hắn tiến về phía trước.
Nhưng theo thân thể Lâm Phong chấn động, lực cản trở này càng ngày càng nhỏ dần, liên lạc giữa hắn cùng gió càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299945/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.