Cùng Kỳ đương nhiên là không dám hoàn toàn tin tưởng Lâm Phong, yêu thú sao có thể tin con người được cơ chứ.
Nhưng Cùng Kỳ không thể không thừa nhận lời Lâm Phong là đúng, nếu không giết được tên kia cả nó và Lâm Phong chắc chắn sẽ chết. Nó là yêu thú thượng cổ, còn chưa kịp tỏa sáng đã phải chết trong khuất nhục.
Cùng Kỳ muốn đánh cược một phen, nhưng Lâm Phong lại muốn khống chế nó, tuy rằng nó không hiểu khí tức quỷ dị đó rốt cuộc là cái gì.
Cùng Kỳ đang đấu tranh nội tâm. Nếu Lâm Phong thật sự có thủ đoạn đặc thù có thể hoàn toàn khống chế được nó, như vậy Lâm Phong chẳng phải là sẽ coi Cùng Kỳ nó làm sủng vật để nuôi dưỡng hệt như Thiên yêu kia sao?
- Ngươi không cam lòng, ta cũng không cam lòng. Ngươi hãy nghĩ cho kỹ đi, dù ta đã khống chế ngươi, nhưng quan hệ giữa chúng ta là đồng cấp, là đồng bọn, ta sẽ không coi ngươi là sủng vật. Ta khác với hắn, ta cần thực lực của ngươi, cần uy danh mãnh thú thời thượng cổ của ngươi để trợ giúp ta.
Lâm Phong nhìn thấy sự do dự trong ánh mắt của Cùng Kỳ, hắn tiếp tục mở miệng.
Cùng Kỳ thầm gật đầu, đúng vậy, Lâm Phong không giống với Thiên yêu, dù Lâm Phong thật sự không chế nó nhưng chắc chắn không thể nào lại đi lãng phí thiên phú của mãnh thú thượng cổ như nó được.
Phun ra từng hơi khí, Cùng Kỳ đã dao động.
- Nếu ta không đối phó được hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299938/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.