- Ta đi cùng các ngươi, được chứ?
Im lặng trong chốc lát, Lâm Phong mở miệng nói. Đối với Cửu Long sơn mạch, hắn còn chưa quen thuộc, nếu thật sự có thể tìm được Cửu Dương thảo mà nói, tu luyện trên đỉnh Quan Kiếm cũng có thể để lại sau một chút cũng được.
Cơ hội như thế rất khó mà gặp được.
Phong Đình nghe được lời của Lâm Phong thì im lặng, lão già bên cạnh thì nói:
- Không cần, thứ cho chúng ta không quen biết, hay là các hạ tìm nhóm khác thì tốt hơn.
- Đúng vậy, ngươi là người nào, tại sao lại muốn chúng ta đi cùng ngươi?
Một tên hộ vệ mở miệng khó chịu nói.
Lâm Phong đảo mắt nhìn lại, hàn ý lạnh băng trào ra, làm cho tên vừa nói chuyện run rẩy, cả người dường như cũng bị đông cứng, những tên khác cũng không dám nói gì thêm.
- Đã vậy thì cáo từ!
Lâm Phong khẽ lắc đầu nhìn thiếu nữ kia. Nếu thiếu nữ đáp ứng đi cùng hắn, đối với nàng ta cũng không có gì không tốt, chí ít có hắn ở đây thì Phong Đình sẽ không bị người tính kế.
Lâm Phong xoay người rời đi, nhìn bóng lưng hắn, khóe mắt Phong Đình khẽ lóe lên, một người thẳng thắn như vậy, thật sự hiếm thấy. Những người khác, có khi nào lại hỏi thẳng nàng biết chỗ nào có Cửu Dương thảo, hơn nữa còn thỉnh cầu đi với nàng, từ đầu tới cuối, ánh mắt của Lâm Phong vẫn thản nhiên trong suốt như vậy.
Lâm Phong tiếp tục tiến về phía trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299914/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.