Thiên Nhất học viện, để người tinh hệ ở lại pháo đài cổ, bóng người Lâm Phong chậm rãi bước ra.
Lúc này, tóc hắn rối loạn. Trên người có mấy vết cháy đen, thậm chí có mùi mồ hôi khó ngửi, làm cho người ta cảm thấy có phần nhếch nhác.
Nhưng đôi mắt của Lâm Phong vẫn trong sáng thâm thúy, mang theo vài phần sâu không lường được.
- Lâm Phong.
Nhưng vào lúc này, một giọng nói hơi hưng phấn truyền ra. Lâm Phong ngẩng đầu, liền nhìn thấy một nam tử đi về phía hắn, trên mặt lộ ra một nụ cười.
- Có chuyện gì sao?
Lâm Phong nhìn đối phương, trong ký ức của hắn không hề có người này. Hiển nhiên, hắn không nhận ra đối phương.
- Không có gì. Chỉ là muốn lĩnh giáo ngươi một chút, tu vi của ngươi tu luyện thế nào vậy? Sao tuổi còn trẻ mà tu vi lại quá khủng bố như vậy.
Nghe nam tử này cười hỏi như vậy, lông mày Lâm Phong lại hơi nhíu lại. Chỉ có điều, ngay lập tức trên mặt của hắn cũng lộ ra một nụ cười.
- Nhắm mắt lại.
Lâm Phong cười nói.
- Sao?
Mắt người kia lóe lên. Rõ ràng không hiểu ý của Lâm Phong.
- Nhắm mắt lại, ta cho ngươi biết ta tu luyện như thế nào.
Lâm Phong vẫn ôn hòa cười nói.
Đối phương suy ngẫm một chút, sau đó lập tức gật đầu cười, nói:
- Được.
Vừa dứt lời, nam tử kia liền chậm rãi nhắm mắt lại.
Nhưng ngay trong nháy mát khi nam tử kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299881/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.