Lâm Phong đứng ở đỉnh tháp tu luyện, quan sát Độc Tí, lại có cảm giác từ trên cao nhìn xuống, phối hợp với ngữ khí cuồng vọng, nhìn qua giống như Lâm Phong đang cao cao tại thượng, răn dạy Độc Tí.
Đôi mắt Độc Tí cùng đám người đều hơi cứng lại. Lâm Phong vẫn luôn ở đỉnh tháp tu luyện, đám người phía dưới Thiên Nhất học viện có thể không phát hiện, nhưng Độc Tí thế mà cũng không phát hiện ra. Tu vi Huyền Vũ cảnh dường như hơi không xứng với hắn, trong khi Lâm Phong mới ở Linh Vũ cảnh mà thôi.
Sắc mặt Độc Tí vô cùng khó coi, ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Lâm Phong, âm lãnh nói:
- Có phải là ta kiêu căng ngạo mạn hay không, xuống dưới đấu một trận sẽ rõ.
- Hừ!
Lâm Phong lạnh lùng cười, cất bước trên không, kiếm ý bay bổng. Dưới chân Lâm Phong lại có một thanh kiếm hư ảo, trôi nổi, chống đỡ thân thể Lâm Phong. Kiếm ảo này là từ chân nguyên ngưng tụ thành, bây giờ Lâm Phong đã có thể đem chân nguyên ngưng tụ tới trình độ như vậy.
- Chẳng lẽ Lâm Phong cũng bước vào Huyền Vũ cảnh?
Trong lòng đám người nghĩ thầm, chân nguyên biến hình, ngưng tụ thành kiếm, quả thật không phải người Linh Vũ cảnh bình thường có thể làm được. Cho dù Lâm Phong không bước vào Huyền Vũ cảnh, nhưng cũng không còn xa nữa, tất nhiên là Linh Vũ cảnh đỉnh phong, chỉ kém một bước chính là Huyền Vũ.
Lúc này, Lâm Phong cùng Độc Tí đứng nhìn nhau, đều đứng trên kiếm, đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299879/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.