Mưa không ngừng rơi, hòa lẫn với máu, nhuộm đỏ cả mặt đất.
Kiếm mang sáng chói không ngừng qua lại, không ngừng có người bị chém giết, ngã xuống vũng máu.
Song, từ xa, rất nhiều nam tử không hề sợ chết, không ngừng chạy về phía này, muốn giết Lâm Phong. Dường như bọn họ căn bản không cần mạng, đến để Lâm Phong giết.
Nhìn thi thể đồng bạn ngã xuống, lòng họ dường như không hề rung động, cũng không có chút sợ hãi nào, người của Ám Minh chính là một nhóm tử sĩ, vô cùng đáng sợ.
Dù thực lực của họ không bằng ngươi, nhưng chỉ cần ngươi hơi qua loa mà bị họ tìm được kẽ hở, liền có thể cho ngươi một kích chí mệnh, lấy mạng đổi mạng.
Lâm Phong sắc mặt không đổi, chỉ có kiếm trong tay, vẫn sáng chói, không sợ chết, vậy thì giết toàn bộ mới thôi.
Lâm Phong đạt đến Thiên Nhân Hợp Nhất, căn bản không có khả năng xảy ra qua loa, hắn đối với mỗi một sát chiêu tinh tế, đều nhìn thấy vô cùng rõ ràng, trong đầu vận chuyển như một cỗ máy, chém kiếm ra, huyền diệu vô cùng.
Chính thức khiến Lâm Phong kiêng kỵ chính là cường giả Huyền Vũ cảnh kia, lúc thì đánh lén Lâm Phong, lại cũng không chống cứng, chỉ sử dụng mạng của tử sĩ Ám Minh đối kháng với Lâm Phong, vô cùng âm hiểm.
Cách đó không xa, Vu Kỵ đứng đó nhìn Lâm Phong đồ sát người của Ám Minh, trên mặt không hề biến đổi, chẳng qua trong lòng, lại hơi có chút rung động, quả nhiên như nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299874/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.