Bóng lưng tiêu sái và cô độc, hình như tồn tại mãi mãi, bóng người kia dường như vẫn ở nơi đó, mà không phải đột nhiên xuất hiện.
Đoàn Vô Nhai nở nụ cười, tháo trường bào và khăn che mặt xuống dưới, lộ ra khuôn mặt bình dị gần gũi ôn hòa của mình.
Khẽ khom người, Đoàn Vô Nhai hướng tới bóng lưng kia nói:
- Đoàn Vô Nhai, ra mắt Vô Tình tiền bối.
Nếu có những người khác ở đây, nhìn thấy Đoàn Vô Nhai khom người như vậy chắc chắn vô cùng khiếp sợ.
Đoàn Vô Nhai là hoàng tử nước Tuyết Nguyệt, có thiên phú tuyệt luân, đứng thứ tư trong Bát đại công tử. Hắn rất ít ra tay, thậm chí có người đoán hắn sớm đã bước vào thực lực tốp ba của Bát đại công tử. Toàn bộ nước Tuyết Nguyệt này, người có thể làm cho hắn cúi người cung kính nói chuyện chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng mà, bóng lưng cô độc kia tuyệt đối có thể là một người trong đó.
Gia Cát Vô Tình, lấy kiếm chém tình, tu luyện Vô Tình kiếm pháp, mười lăm tuổi nắm kiếm thế trong tay, mười tám tuổi kiếm đã nhập vi. Hai mươi mốt tuổi bước chân vào cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất. Hai mươi tư tuổi vì tình mà khốn, từ đó về sau phong kiếm.
Nhưng mà, cho dù không cần kiếm, nhưng hắn vẫn lưng đeo cổ kiếm, tùy ý ra tay, so với người khác sử dụng kiếm thì sắc bén hơn vô số lần. Kiếm ra vô tình, được người ta tôn xưng là vô tình kiếm.
Toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299857/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.