Lâm Phong ánh mắt dừng ở đối phương, trong đôi mắt hàn quang lóe ra, dường như có gì đó không đúng.
Người cầm thương này, giết Quỷ Sát, xúi giục đám người chiến Quỷ Sát Vương, nhưng chính hắn lại đứng ở chỗ này, không đi chiến đấu, thậm chí còn ngăn cản hắn rời đi.
Ánh mắt quét chung quanh một cái, Lâm Phong trong lòng khẽ run lên. Lúc này, quanh không gian này, không chỉ có riêng một cường giả cầm thương, còn có tám người, một thân áo đen, cầm trường thương trong tay. Trên người bọn họ mặc dù không có phóng thích ra khí tức mênh mông. Nhưng bình tĩnh cùng tỉnh táo vô cùng, dường như lạnh lùng từ tận xương cốt, làm cho Lâm Phong cảm thấy được, tám người này, toàn bộ đều là cao thủ.
- Để cho hắn đi.
Lúc này, một giọng nói mờ ảo truyền tới, mang theo một loại ngữ khí chân thật đáng tin. Cường giả cầm thương kia lập tức lộ vẻ cung kích, thân thể tránh ra, nhường một lối để Lâm Phong rời đi.
Lâm Phong liếc nhìn người này một cái thật sâu, đồng thời truy tìm người nói chuyện. Cuối cùng, ánh mắt của hắn rơi vào trên cửa thành Thiên Lạc. Nơi đó có một bóng người khoác trường bào màu đen đang đứng, bao trùm toàn thân, ngay cả mặt mũi cũng bị che kín, cực kỳ thần bí.
Lúc này hắn lẳng lặng dựa vào vách thành, đầu hơi hơi thấp xuống, nhắm mắt dưỡng thần, nơi này có việc gì dường như cũng không liên quan tới hắn vậy.
Nhưng mà cường giả cầm thương kia cũng nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299855/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.