Trên cái đầu khổng lồ màu tím, Lâm Phong đang ngồi vững vàng, đôi mắt vẫn nhắm chặt. Mà yêu xà màu tím dưới người hắn lại đang ngọ nguậy hướng về đám người Mộng các. Trong lòng tất cả đám người Mộng các đều run rẩy mãnh liệt.
- Ngươi dám?
Người phụ nữ xinh đẹp gầm lên một tiếng. Cho dù là lúc này, trong giọng nói lạnh lùng của nàng vẫn mang theo vài phần cao cao tại thượng vênh mặt hất hàm.
- Không dám sao?
Một tiếng cười lạnh truyền ra:
- Hỏa lão, Mộng Tình, ả đàn bà này ta giao cho các ngươi.
- Được.
Hỏa lão khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía người phụ nữ xinh đẹp. Nữ nhân này thật cuồng vọng, hoàn toàn không coi lão già như ông ta ra gì.
Yêu xà màu tím vẫn chuyển động tiến về phía trước. Chỉ trong chốc lát, yêu xà đã đi tới trước mặt đám người Mộng các.
Lúc này, một bóng người ngăn cản ở phía trước mặt Lâm Phong. Đó chính là Lam Kiều.
- Đừng mà!
Lam Kiều không ngừng lắc đầu.
- Đừng à?
Trong con ngươi lớn của yêu xà lộ ra một sự lạnh lùng, nói:
- Người của Mộng các cô muốn giết ta. Ta không thể giết bọn họ sao? Còn nữa, thời điểm bọn họ giết ta, dường như cô cũng không hề ngăn cản. Hiện tại, cô có tư cách gì mà ngăn cản ta?
Nghe được giọng nói của Lâm Phong, trong lòng Lam Kiều thầm run lên. Không sai. Người của Mộng các muốn giết Lâm Phong, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299840/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.