- Chẳng lẽ Lâm công tử cho là ta tìm công tử thì nhất định phải có mục đích à!
Nghe vậy, Lam Kiều lại ngước đôi mắt đáng yêu lên nhìn Lâm Phong, khẽ bước lên một bước tới gần Lâm Phong hơn.
- Mà Lam Kiều lúc nào thì nói không cho công tử chạm! Nếu Lâm công tử thích, Lam Kiều tùy cho Lâm công tử xử trí đó!
Giọng nói e lệ phát ra từ miệng Lam Kiều, càng về sau thì càng nhỏ đi, nhưng tràn ngập mị hoặc.
Lâm Phong chỉ thấy Lam Kiều cúi đầu, xấu hổ im lặng, khuôn mặt đỏ vô cùng.
Chiếc váy dài của nàng ta từ hai bờ vai trắng nõn từ từ đi xuống, bộ ngực trắng nõn ngày càng rõ ràng. Lâm Phong híp mắt nhìn nơi đó, nhìn chằm chằm chiếc váy dài kia, chỉ chút nữa là có thể nhìn được phong cảnh bên trong.
- Công tử có muốn xem không?
Giọng nói mềm mại đầy quyến rũ truyền vào tai Lâm Phong, khiến hắn thấy tâm ý viên mãn, thốt ra:
- Muốn…
Lâm Phong vừa nói xong, Lam Kiều liền buông tay ra, chiếc váy dài kia trượt ra khỏi cơ thể nàng ta. Cặp tuyết lê cao đầy đặn đó hiện ra rõ ràng trước mặt, trắng nõn, mềm mại như đầy tính co dãn, khiến Lâm Phong muốn vươn tay vuốt ve nó. Cặp tuyết lê quá đẹp, quá khêu gợi lòng người.
Trong lòng Lâm Phong như có một cỗ tà hỏa đang dần bùng cháy.
- Công tử muốn Kiều Kiều không?
Tiếng nói vô cùng mị hoặc kia lại lần nữa vang lên, ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299826/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.