“Hai vạn nguyên thạch trung phẩm, thật giàu có! Mà Lãnh Nguyệt cũng thật giàu.” Nghe được Băng Nguyên ra giá, Lâm Phong thầm nghĩ như vậy. Xem ra Hạo Nguyệt tông và Băng Tuyết sơn trang đều giàu hơn Vân Hải tông ngày xưa rất nhiều.
Mà Băng Nguyên trực tiếp nâng giá lên hai vạn, hiển nhiên là hắn nhắm tới yêu hỏa của con Thất Vĩ Yêu Hồ này.
Phòng đấu giá yên lặng một lát, ngay sau đó Lãnh Nguyệt lạnh lùng cười rồi nói:
- Hai vạn một nghìn nguyên thạch trung phẩm!
- Hử?
Mọi người giật mình, vừa rồi Băng Nguyên cố ý giễu cợt Lãnh Nguyệt, hiện giờ Lãnh Nguyệt bắt đầu trả thù.
- Lãnh Nguyệt, ngươi đã mua được Tàn Nguyệt bảo đao, vẫn còn hai vạn một nghìn nguyên thạch trung phẩm sao?
Lời nói của Băng Nguyên lộ ra hàn khí, hắn cau mày lại, Tàn Nguyệt đao kia đã làm Lãnh Nguyệt mất đi một vạn hai nghìn nguyên thạch trung phẩm.
- Có hay không, ngươi cứ thử thì biết.
Lãnh Nguyệt thản nhiên nói. Sắc mặt Băng Nguyên cứng đờ lại, trầm mặc không nói, hắn không dám cược.
- Ngu ngốc!
Lâm Phong vẫn ngồi trên ghế mềm kia, trào phúng nói một câu. Tên Băng Nguyên này trực tiếp ra giá hai vạn, kẻ ngốc cũng biết là hắn bắt buộc phải có được yêu hỏa, Lãnh Nguyệt không trêu đùa hắn thì trêu đùa ai.
- Tên Băng Nguyên này đúng là ngu ngốc!
Nhiều người có cùng ý nghĩ với Lâm Phong, thầm khinh bỉ một câu. Nếu hắn bắt buộc phải có thì vừa rồi còn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299822/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.