Mọi người đều nhìn Nạp Lan Hùng, lúc này lão đã tự đoạn kinh mạch.
Tự sát, đường đường thành chủ thành Dương Châu đã tự sát tạ tội trước mặt Lâm Phong.
Mà không lâu trước, lão và chuẩn con rể Độc Cô Hiểu của lão gọi Lâm Phong đến cửa thỉnh tội.
- Phụ thân!
Nạp Lan Phượng thấy kinh mạch Nạp Lan Hùng không ngừng phát ra tiếng gãy răng rắc, sắc mặt cô ta cũng tái nhợt hẳn đi, đã hoàn toàn tuyệt vọng.
- Lâm Phong, ta tự sát theo ý ngươi, nhưng người của phủ thành chủ ta vô tội, còn có con gái ta nữa, hãy tha cho con bé!
Nạp Lan Hùng nói một câu rồi thét lên, thân thể lão phát ra một tiếng nổ, ngay sau đó ánh mắt lão mất tiêu cực, cả người từ từ đổ xuống.
Nạp Lan Hùng, vị kiêu hùng của thành Dương Châu chỉ vì một câu của Lâm Phong đã tự sát, đây là chấn nhiếp do thế lực hùng mạnh mang đến. Lâm Phong muốn lão chết, lão không dám chết, không chết, lão sợ Lâm Phong nổi giận tàn sát phủ thành chủ.
Hôm nay Lâm Phong ở phủ thành chủ quá sắc bén như một thanh kiếm ra khỏi vỏ, không ai có thể ngăn cản. Ai dám ngăn, dường như hắn sẽ giết kẻ đó.
Nạp Lan Hùng chỉ có thể chết.
Không đồng ý là chết, đồng ý cũng là chết, cho nên lão đồng ý, chọn tự sát, hy vọng như vậy có thể bảo toàn được những người khác.
- Người phủ thành chủ không có thù oán với ta, ta có thể tha cho.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299807/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.