- Chém một tay hắn?
Tiếng nói thật bình tĩnh nhưng lại khiến mọi người ngây dại.
Lâm Phong muốn chém một cánh tay của Độc Cô Hiểu?
Con cháu công khanh mà hắn cũng dám chém tay?
Khuôn mặt kiêu ngạo của Độc Cô Hiểu cũng cứng lại, y nghe được cái gì vậy? Khi y nói ra thân phận của mình, khi y tưởng rằng Lâm Phong sẽ thỉnh tội với y thì Lâm Phong lại chẳng liếc y lấy một cái, sau đó bình tĩnh nói một câu là chém một tay của y.
Âm thanh bình tĩnh đó lại dấy lên những cơn sóng dữ trong lòng mọi người.
- Ngươi nói cái gì?
Nạp Lan Phượng cũng ngẩn ra, sau đó lạnh lùng nhìn Lâm Phong rồi hỏi. Độc Cô Hiểu là người đàn ông của cô ta, là niềm kiêu hãnh của cô ta.
Khi biết được có đại quân đến thành Dương Châu, tất cả mọi người đều hoảng sợ, chỉ có Độc Cô Hiểu, người đàn ông của cô ta là không như vậy. Y thật bình tĩnh, thật kiêu ngạo bảo đại quân kia đến cửa thỉnh tội.
Điều này khiến Nạp Lan Phượng rất tự hào, cô ta rất muốn nhìn cảnh quân đoàn kia đến đây, khi đó Nạp Lan Phượng sẽ vinh quang cỡ nào. Nhưng cô ta quả thực nhìn thấy vị Xích Huyết thống lĩnh kia đến tận đây, nhưng không phải là đến tạ tội.
- Ngươi muốn chém cánh tay của ta?
Độc Cô Hiểu lạnh lùng nói, trên người tỏa ra băng hàn khí, mà đồng thời người đeo mặt nạ đồng giục ngựa đi ra từ đám người, mang theo khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299805/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.