- Tóc dựng mái đầu, lan can đứng tựa, trận mưa vừa dứt. (*)
Âm thanh trang nghiêm vừa dứt, đã thấy Lâm Phong bước ra một bước, kiếm ý lạnh thấu xương tỏa ra, hắn vung tay đánh lên chiếc trống trận đầu tiên. Chỉ trong khoảnh khắc, chiếc trống đó nát thành bột phấn, biến mất không còn gì nữa, cực kỳ sạch sẽ.
Chỉ một công kích đã khiến mọi người khiếp sợ, kiếm ý thật ác liệt.
- Ngóng trời xa, uất hận kêu dài, hùng tâm khích liệt!
Giọng ca cao vút chấn động không gian, mọi người bỗng dưng có ảo giác như thấy một vị anh hùng cầm kiếm đứng giữa chiến trường, giận dựng tóc gáy, ngựa mặt lên trời mà thét.
Két!
Chiếc trống trận thứ hai cũng bị diệt không còn chút gì.
- Ba mươi tuổi cát bụi công danh, tám ngàn dặm dầm sương dãi nguyệt.
- Chớ lỏng lơi nữa kẻo bạc đầu, ích gì rên xiết!
Tiếng trống không ngừng nổ vang, chỉ trong chớp mắt mà trống trận trước người Lâm Phong đã vỡ nát bốn cái.
Một hơi đó vẫn chưa ngừng lại, Lâm Phong tiếp tục bước đi, giọng hát lại càng vang cao, khiến bốn phía cảm thấy tình cảm mãnh liệt.
- Mối nhục Đoạn Nhận, chưa gội hết.
- Hận thù này, bao giờ mới diệt
- Cưỡi thiết kỵ, dẫm Hạ Lan nát bét.
Ầm!
Chiếc trống thứ năm vỡ tan tác, biến mất trong không gian.
Lúc này kiếm ý trên người Lâm Phong đã phóng thẳng lên trời cao, dung hợp với lời ca chí khí của hắn, dường như muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299743/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.