- Xem ra sức hấp dẫn của Tuyết Nguyệt thánh viện đã vượt xa Thiên Nhất học viện rồi.
Giữa đám đông, Lâm Phong đeo mặt nạ bằng đồng, quan sát biển người mênh mông, trong lòng thầm nghĩ.
Đám người Mộng Tình đều đang đứng cạnh Lâm Phong, hơn nữa ngay cả Vấn Ngạo Tuyết cùng Viên Sơn cũng theo Lâm Phong đến xem, bọn họ muốn biết Tuyết Nguyệt thánh viện có thể ồn ào náo nhiệt đến đâu.
Tĩnh Vân nhìn chiếc mặt nạ bằng đồng trên mặt Lâm Phong, trong lòng cảm thấy nghi hoặc, nếu Lâm Phong đã đeo mặt nạ thì rõ ràng là không muốn bị người khác nhân ra, không biết hôm đó ở Vân Hải tông rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Ánh nắng mặt trời dần dần xuất hiện sau tầng mây, từng vệt sáng chiếu xuống đám đông, mang theo một chút ấm áp.
- Kìa, bọn họ ra rồi, thật là uy phong.
Lúc này từng tiếng kinh hô liên tiếp vang lên, mọi người hướng mắt đến nhìn, liền thấy một đoàn người oai phong lẫm liệt bước ra từ bên trong Tuyết Nguyệt thánh viện.
Đoàn người này tất cả đều mặc trường bào màu trắng, bên trên thêu hai chữ Tuyết Nguyệt vô cùng tinh xảo, lại cộng thêm phục sức phối hợp hài hoà khiến cho người ta có cảm giác vô cùng bắt mắt.
Đoàn người này ước chừng có khoảng mấy trăm người, mỗi người đều cực kỳ trẻ tuổi, bọn họ rất nhanh đã đi ra ngoài cửa thánh viện, đến trước quảng trường, bước lên bậc thang tiến về đài cao rộng lớn trên quảng trường.
Những người này ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299666/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.