Lâm Phong kinh ngạc nhìn Mộng Tình, không ngờ nàng sẽ mở miệng.
Uông lão cũng sửng sốt, lập tức phẫn nộ nói:
- Ngươi vốn cùng một giuộc với hắn, cần gì phải ngậm máu phun người! Các ngươi thực lực mạnh như vậy, muốn giết thì cứ giết, sao phải tìm nhiều lý do như vậy!
- Ngươi muốn chết như vậy ư?
Lâm Phong vốn bình tĩnh vẫn bị kẻ vô sỉ này làm cho tức giận không nhẹ.
- Hừ, ngươi nói xấu lão già này như thế, ta ngoài chết thì còn có thể làm được gì?
Uông lão hừ lạnh nói.
- Yên tâm, dù ngươi chết, bọn ta cũng sẽ có đủ lý do.
Mộng Tình lại mở miệng nói:
- Lâm Phong, ngươi điều tra người lão ta coi, nhất định sẽ có thứ gì đặc thù, ở trong đó có chứa một loại thể khí kỳ lạ, năng lực khuếch tán rất mạnh. Nếu như có người chú ý, dù cách nhau rất xa nhưng vẫn có thể cảm giác được.
- Hử?
Lâm Phong liếc Mộng Tình một cái, lập tức lại nhìn Uông lão. Nếu đúng như Mộng Tình nói thì thực hiển nhiên, Uông lão có chính là thứ truyền tin tức ra ngoài này.
Sắc mặt Uông lão khẽ biến.
- Ha ha, ta lại muốn tìm một lần xem sao.
Lâm Phong nhìn chằm chằm Uông lão, cười lạnh nói.
- Ăn nói xằng bậy, muốn giết thì cứ giết, cần gì phải nhục nhã ta như thế! Lão già này tuy thực lực không có, nhưng dù chết cũng không chịu loại sỉ nhục này.
Uông lão nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299651/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.