- Xem ra vận khí của ta không tệ.
Lâm Lực cười lên chiến đài, đối diện với Lâm Phong.
Lâm Phong không chút thay đổi, thấy nụ cười trên mặt Lâm Lực, trong lòng không khỏi cười lạnh, vận khí không tệ? Có lẽ một lát sau, Lâm Lực sẽ không còn nghĩ như vậy nữa.
Bất quá, dường như vận khí của Lâm Phong rất tốt, vòng thứ nhất Lâm Thiên trực tiếp giúp hắn vượt qua, vòng thứ hai thì đối thủ mạnh nhất nhận thua, thậm chí liền muốn phát huy thực lực cũng không có, đến vòng này, hắn vẫn gặp phải đối thủ yếu nhất.
- Có lẽ đây là do Lục trưởng lão cố ý an bài cũng nên.
Lâm Phong thầm nghĩ một tiếng.
- Ngươi ra tay trước đi.
Lâm Lực ngạo nghễ nói, lại có mấy phần khí khái.
- Tốt!
Lâm Phong gật đầu, không nói thêm gì nữa.
- Phù quang lược ảnh, cuồng lãng cửu trọng.
Một tiếng quát nhẹ, lúc Lâm Phong lao tới, Lâm Lực vẫn đứng đó cười cười.
Dưới tiếng gào thét của luồng sóng dữ, nụ cười trên mặt gã trong chớp mắt biến thành kinh hãi, muốn ngăn cản nhưng sao kịp được.
- Rầm!!!
- Cút!
Thân thể Lâm Lực bay ra ngoài, nụ cười cứng ngắc trên mặt lộ vẻ đặc biệt khó coi, thậm chí một quyền gã cũng không chịu nổi, uổng cho gã còn tự cho là vận khí không tệ.
- Xem ra là người nào cũng nhìn lầm Lâm Phong rồi.
Chỉ có Lâm Lực mới biết được một kích này của Lâm Phong có lực khống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299581/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.