Thiên Lý Tuyết bước vào Lâm gia, nhất thời hấp dẫn rất nhiều người Lâm gia.
- Là Lâm Phong trở lại, không biết tu vi bây giờ của hắn thế nào?
- Ha ha, trở lại thì thế nào, còn không phải chịu mất mặt xấu hổ trên cuộc họp hàng năm sao, hôm nay trong nhà đã có một đôi con gái lợi hại vô cùng, Lâm Phong có mạnh hơn nữa cũng không hơn Khí vũ cảnh tầng bảy, nào có thể chọi được.
- Cũng đúng, mặc dù lần trước tên phế vật này đánh bại Lâm Vân, nhưng Lâm Vân làm sao có thể so với đệ tử thiên tài trong gia tộc, nếu như ta là hắn thì đã núp trong tông môn không ra rồi.
Rất nhiều người đều lén lút nghị luận, phần lớn là âm thầm giễu cợt Lâm Phong, ai bảo Lâm Phong là thiếu chủ Lâm gia, lần này tới lần khác lại là một “phế vật” chứ.
Giờ phút này, Lâm Phong đã trở lại viện, viện này cũng không lớn, nhưng rất sạch sẽ, chỉ có Lâm Phong và cha hắn là Lâm Hải ở đây.
- Cha!
Lâm Phong đi vào trong phòng Lâm Hải, thấy cha mình đang vẽ tranh, hô lên một tiếng.
- Tiểu Phong, trở lại rồi.
Lâm Hải ngẩng đầu, thu hồi bức tranh, hai đầu lông mày hiện lên nét cười ôn hòa.
- Dạ, còn bảy ngày là họp hàng năm rồi, con cố ý trở về tham gia.
Lâm Phong nhìn thoáng qua bức họa mà Lâm Hải vừa thu lại, trong ký ức của hắn, Lâm Hải rất thích thanh tịnh, hình như ông ấy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299577/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.