Hầu Khánh dùng cánh tay còn lại che vết thương bị chém, máu tươi lâm ly không ngừng rỉ ra từ kẻ tay, kết hợp với vẻ mặt mao tủng cốt nhiên, lộ ra cực kỳ khủng bố.
- Vận khí của ngươi rất tốt!
Hầu Khánh âm trầm ngó chừng Lâm Phong, đến giờ phút này, gã vẫn không cho rằng Lâm Phong có thực lực đánh bại gã, vậy nhất định là Lâm Phong may mắn, lúc huy kiếm cũng đúng vào một khắc mà gã không cách nào chống cự. Không chỉ có Hầu Khánh nghĩ như vậy, đám đệ tử ngoại môn cũng ôm ý nghĩ này, bọn họ không tin một phế vật như Lâm Phong thật sự có thể dùng một kiếm mà đánh bại Hầu Khánh.
- Vận khí tốt?
Lâm Phong sửng sốt, nhưng ngay sau đó liền cười cười, có lẽ vậy.
- Lần sau, ta sẽ không cho ngươi thêm cơ hội nào.
Hầu Khánh dùng lê chân bước vào trong đám người, bị chém đứt một cánh tay làm gã bị thương nặng, cần phải sớm trị liệu.
- Hi vọng không có lần sau.
Lâm Phong âm thầm lắc đầu, Hầu Khánh bại đến mức mà gã không nhìn rõ là bại như thế nào, còn cho là hắn có vận khí tốt, loại tâm tính này, sau này cũng tuyệt không thể thắng được.
- Ngay cả người chấp pháp ngươi cũng dám đã thương, xem ra trong mắt ngươi, căn bản cũng không có Vân Hải tông.
Mạc Tà lại chụp thêm một tội danh cho Lâm Phong.
Nhìn Mạc Tà, Lâm Phong cười lạnh nói:
- Muốn gán tội cho người khác, sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299570/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.