Tiếng vang truyền ra từ Chung Cổ Tuyệt Bích tạo nên sự chấn động trước nay chưa từng có cho Vân Hải tông, chỉ là bọn họ nghĩ đó là tiếng vang cuối cùng thì một tiếng chung cổ nữa lại truyền đến.
Khi tiếng chung cổ thứ bảy vang lên, Vân Hải tông chỉ còn sự tĩnh lặng, chỉ có âm thanh thánh khiết kia kéo dài không thôi.
Đám người của Vân Hải tông thậm chí còn có một loại cảm giác kỳ diệu, giống như giữa trời đất này chỉ còn lại tiếng chung cổ rung động tâm linh kia. Âm thanh này như thiên địa chi thế bao phủ toàn bộ Vân Hải tông.
Nam Cung Lăng chắp tay nhìn về phía Thiên Tiệm nhai, trường bào phất phơ trong gió. Mà xung quanh gã, Mạc Thương Lan, Mạc Tà, đệ tử Vân Hải tông, thậm chí là Sở Triển Bằng và Lâm Thiên đều nhìn về phía đó, khiến cho người ta có cảm giác dường như là đang, triều thánh!
Thiên Tiệm nhai, trong Cô Phong thạch động, lão già mặc áo bào đen đứng ở đó, ngửa đầu nhìn lên trên, trong ánh mắt mang theo vẻ trang nghiêm.
Ở Vân Hải tông, lão già mặc áo bào đen bảo vệ Thiên Tiệm nhai này thậm chí có rất ít người biết sự tồn tại của ông ta, nhưng cho dù tông chủ Nam Cung Lăng có nhìn thấy ông ta thì cũng phải khách khí gọi một tiếng Không lão.
Ông ta thấy Lâm Phong chẳng qua chỉ là tu vi Khí Vũ cảnh tầng tám, Vũ Hồn dường như cũng rất nhỏ yếu, vì thế cho hắn vào khảo nghiệm khó khăn nhất, Chung Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299567/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.