Lâm Phong đi đến một nơi khá trống trải, trong lòng vẫn còn thấy lạnh lẽo. Đây chính là thế giới cường giả vi tôn, thế giới coi mạng người như cỏ, nói giết là giết, chỉ cần thực lực ngươi mạnh mẽ. 
Hắn chẳng qua chỉ vô ý bước vào nơi đó, hơn nữa chỉ nhìn thoáng qua liền quay lưng đi, thế mà Liễu Phỉ lại muốn giết hắn, cho dù bọn họ là đệ tử cùng tông môn. 
- Kẻ có Tiễn Vũ Hồn có thể truy tung giết địch, lực công kích cũng mạnh, nhưng nếu gần người thì ta có thể một chiêu giết được cô ta. 
Lâm Phong rất hài lòng với chiêu Bạt Kiếm thuật mà hắn dùng ban nãy, nhanh như tia chớp, thế như bôn lôi, chỉ nháy mắt đã chém đứt mũi tên kia, không uổng công hắn chịu đựng sự giày vò tinh thần mà tu luyện nó. 
Nên biết rằng, Lâm Phong ở trên vách đá kia tu luyện bảy ngày đều là tu luyện Bạt Kiếm thuật, lại dùng Hắc Ám Vũ Hồn tăng lên ngộ tính tu luyện của chính mình, chỉ đến khi tinh thần không chống đỡ được thì hắn mới thu lại Vũ Hồn, sau đó lại tu luyện thân pháp Phù Quang Lược Ảnh. 
- Liễu Phỉ. 
Lâm Phong âm thầm ghi nhớ khuôn mặt đó, rồi lập tức đi lấy ít củi, dùng nhuyễn kiếm cọ vào đá sinh ra lửa, châm lửa hơ khô quần áo. 
Cách Lâm Phong không xa, có bốn bóng người xuất hiện, hẳn đều là người của Vân Hải tông. 
- Bên kia có người, chúng ta mời hắn cùng đi nhỉ, thêm một người thêm một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3299554/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.