Chương trước
Chương sau
Hỏa sơn chỉ trải qua chín lần ngưng tụ, đạt tới giai đoạn hoàn mỹ, sức mạnh bộc phát có thể so với núi lửa, sức tàn phá gây ra rất kinh người.
Lam Yêu Cơ phát huy ra tiềm chất của tiên hỏa, nó nuốt chửng ngọn lửa của Dược Viêm Hải để cường hóa cơ thể, cánh Băng Nhẫn của Dương Ân cần tăng cường thận lực, tâm hỏa muốn thăng cấp thì phải thêm tâm đầu huyết và hỏa lực, từ đó mới có thể tiếp tục tăng cấp, thứ mà Dược Viêm Hải ngưng tụ là ngọn lửa thật sự, thế nên tâm hỏa có thể nuốt được.
Hỏa sơn chỉ bùng nổ, sự áp chế của Dược Viêm Hải đối với Dương Ân biến mất, ông ta không thể không điều động toàn bộ sức mạnh để áp chế lại một chưởng này của Dương Ân, bởi vì ông ta cảm nhận được sự uy hiếp.
Dược Viêm Hải xuất thủ giống như khi đang luyện đan, rất nhiều ngọn lửa muốn thiêu đốt Dương Ân ngay tại chỗ.
Nhưng Dương Ân không dễ đối phó như vậy, Lam Yêu Cơ vừa hay có thể khắc chế được ngọn lửa bình thường này, nó chính là vua trong số các ngọn lửa, nó ảnh hưởng tới những ngọn lửa tầm thường. Dù uy lực của ngọn lửa đang nhanh chóng suy giảm, nhưng không có nghĩa đòn tấn công của Dược Viêm Hải yếu đi, đòn tấn công đó vẫn mang theo huyền khí mạnh mẽ san bằng hỏa sơn chỉ của Dương Ân.
Cứ hết đòn này đến đòn khác, trận pháp trong hoàng cung không ngừng rung chuyển, giống như có thể bị nứt vỡ bất cứ lúc nào.
Trên tầng mây, Kỷ Lan Du và Sư Văn Mị ngừng chiến đấu, bọn họ không liều mạng chiến đấu, mà đều quan sát bên dưới
Kỷ Lan Du nhìn thấy cảnh chiến đấu bên dưới rồi khẳng định: “Sư Văn Mị, hắn không thể gia nhập Bách Hoa cho các người được, ngươi dẹp bỏ ý nghĩ này đi!”
“Kỷ tỷ, tại sao lại cố chấp như vậy, cùng lắm thì ta tặng tỷ một viên thiên đan được không?”, Sư Văn Mị bất đắc dĩ nói.
Vừa rồi bà ấy chiến một trận với Kỷ Lan Du, vốn dĩ còn nghĩ rằng có thể chiếm được chút ưu thế nhưng át chủ bài mà Kỷ Lan Du tung ra khiến bà ấy phải kiêng dè. Vì thế Sư Văn Mị không thể không ngừng tay để thương lượng thêm lần nữa, dù vậy nhưng bọn họ vẫn không thể bàn bạc đàng hoàng vì trận chiến của Dược Viêm Hải và Dương Ân đã thu hút sự chú ý của bọn họ.
Dương Ân chỉ là cảnh giới Địa Hải trung cấp, mà lại có thực lực để khiêu chiến được với cảnh giới Thiên Ngư, bọn họ lại càng thêm mong có thể lôi kéo được Dương Ân vào môn phái của mình.
“Một viên thiên đan, đổi lấy một thiên dược sư trẻ tuổi sao, cuộc trao đổi này cũng “công bằng” quá nhỉ!”, Kỷ Lan Du cười khẩy.
Hiện giờ, Dương Ân đã từ bỏ ý định gia nhập phái Nga Mi, Kỷ Lan Du vô cùng tức giận đối với Tống Tinh và Hoàn Tuấn Bác, nếu không vì hai người họ, núi Nga Mi chắc chắn có thể thu nhận Dương Ân, như vậy thì môn phái của bà ta sẽ lại có thể thêm một ứng cử viên chức vị Thánh tử.
Chuyện này mà truyền về trong sơn môn thì chính là sơ suất của bà ta. Bà ta còn đang nghĩ nếu Dương Ân vẫn không hiểu chuyện thì bà ta sẽ trói hắn lại về sơn môn rồi nói tiếp cơ mà.
“Xem ra Kỷ tỷ tỷ không định nhượng bộ rồi”, Sư Văn Mị thất vọng.
“Đúng, ta định đưa hắn về rồi nói tiếp!”, Kỷ Lan Du nhẹ nhàng đáp lại, sau đó bà ta nói: “Ngươi đừng phá rối nữa, nếu không chuyện này sẽ ảnh hưởng tới quan hệ của hai môn phái”.
“Vậy tỷ tỷ phải bồi thường cho chúng ta mới được”, Sư Văn Mị lộ ra biểu cảm say lòng người.
“Ta sẽ tự có cân nhắc”, Kỷ Lan Du đáp.
Bên dưới, trận chiến của Dương Ân và Dược Viêm Hải đã có kết quả.
Hỏa sơn chỉ của Dương Ân bộc phát, xuyên qua hỏa chưởng của Dược Viêm Hải, làm nổ giáp Thiên Lân của ông ta rồi xuyên thủng nó, mở ra một lỗ máu trên người đối phương, hỏa lực của Lam Yêu Cơ chút nữa đã thiêu rụi cơ thể của ông ta.
Dương Ân cũng không dễ chịu gì, hắn bị đánh đến mức cả người lún xuống đất, người đầy máu, xương cốt gãy đến mấy cái, bộ dáng thê thảm cực kỳ.
Thế nhưng, sức sống của hắn vẫn rất bền bỉ, sau khi sử dụng sức mạnh tối thượng của mình, thủy triều Địa Hải trong đan điền chồng chất bảy mươi bảy tầng suýt chút nữa đã khiến hắn thăng lên tới cảnh giới Địa Hải cao cấp.
“Cứ như vậy mà đột phá sao?”, Dương Ân nằm trên mặt đất tự hỏi chính mình.
Đòn tấn công của Dược Viêm Hải không thể nào giết được hắn chính là vì hắn đã từng chịu lôi kiếp của thiên đan, sức mạnh của hai bên sàn sàn nhau thôi, không, phải nói là đòn tấn công của Dược Viêm Hải yếu hơn. Dược Viêm Hải là luyện dược sư, thăng cấp lên rất nhiều cảnh giới chỉ dựa vào việc luyện đan, dù có đạt tới cảnh giới Thiên Ngư, thì sức chiến đấu vẫn là sức chiến đấu của cao thủ tầm thường nhất trong cảnh giới Thiên Ngư, nhờ đó Dương Ân mới có thể miễn cưỡng chịu nổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.