Dương Ân đã thay đổi nhiều so với một năm trước, càng ngày càng cao lớn, càng thêm anh tuấn, toát ra khí chất không thể miêu tả bằng lời bao trùm nơi này khiến người ta phải liếc mắt nhìn.
Khi đối mặt với Dương Ân, người Tô gia đều không nói được gì, Tô lão gia cũng cứng họng, lời đến bên mép nhưng bị nghẹn trong cổ họng, muốn nói nhưng lại không nói nên lời.
Người họ thấy có lỗi nhất chính là Dương Ân, tai họa lúc đó là do Dương Ân gây ra, họ đều trách cứ hắn không biết điều, quận chúa người ta có thể ưng thuận hắn thì đó là phúc đức của hắn, thế mà hắn lại từ chối cuộc hôn nhân tốt đẹp như vậy, cuối cùng gây ra đại họa.
Bây giờ thiếu niên này lại mạnh mẽ quật khởi, bọn họ cảm thấy rất hối hận, đồng thời lại nghĩ rốt cuộc thiếu niên này đã làm thế nào để vượt qua tình cảnh khốn cùng tuyệt vọng?
“Ân Nhi, con không được nói chuyện với ông ngoại như vậy!”, ở đó chỉ có Tô Nhu Mai dám lớn tiếng mắng Dương Ân.
Dương Ân chỉ đành ngoan ngoãn cười nói: “Mẹ, con chỉ nói sự thật thôi, dù lúc đầu là con sai nhưng cha mẹ không làm sai gì cả, họ lại chẳng hề niệm tình thân, nói giúp cha mẹ vài câu, ông ngoại như thế, con không nhận cũng được”.
Dương Ân vẫn rất bất mãn với người Tô gia.
Tô lão gia hổ thẹn nói: “Ân Nhi nói đúng, ông ngoại có lỗi với ngươi. Lần này dù thế nào ông ngoại cũng sẽ cùng các ngươi đối mặt với chuyện này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vo-than/1049643/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.