Ngay cả hoàng thượng được lão công công che chở mà cũng bị ảnh hưởng, khiến cho năng lượng bị hao tổn rất nhiều, ông ta có thể cảm nhận được Dương Ân đã trở nên rất đáng sợ, khó trách hắn có thể lập được công lớn ở biên ải.
Dương Ân cũng không có ý định muốn giết Phúc An Vương, sau một lúc hắn mới thu lại ý chí Tử Thần, thâm sâu nói: "Đây chẳng qua là một sự trừng phạt nho nhỏ mà thôi, ta và con gái của ông vẫn còn phải tính sổ mọi thứ cho rõ ràng, nếu như các ông còn dám phái sát thủ bảng Độc Thủ đến đuổi giết ta, thì ta cũng không ngại treo thêm mấy cái đầu người trước cổng Dương gia".
"Người của bảng Độc Thủ không phải do ta phái tới", Phúc An Vương phản bác.
“Ồ, vậy thì chắc là do Tống tướng phái tới rồi?”, Dương Ân nói, nhìn sang phía Tống Lý Duệ.
Năm xưa hắn phải chịu cảnh lao ngục, không chỉ là do chủ ý của quận chúa mà còn do chủ ý của con trai út Tống Lý Duệ, món nợ này hắn vẫn còn nhớ rất rõ ràng.
“Ngươi cứ nghĩ thì là đúng sao?”, Tống Lý Duệ cao ngạo nói.
“Tốt lắm, món nợ này sẽ tính trên đầu của Tống tướng ông”, Dương Ân đáp.
"Dương Ân, đây là thiên hạ của trẫm, là hoàng điện của trẫm, còn tới lượt ngươi phách lối sao?", hoàng thượng cũng không nhịn được nữa mà gầm lớn, cùng lúc đó, long khí trên người ông ta gia tăng, long uy thiên tử không thể nghi ngờ.
"Hoàng thượng bớt giận, thần đây có một thứ muốn dâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vo-than/1049505/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.