Bây giờ, Vạn Lam Hinh đã biết tình hình hiện tại của cha mình, đó là lý do tại sao cô ta lại nói với cha mình như vậy.
“Con đang ngại ta già rồi nên hết hữu dụng sao?”, Vạn Thiên Long cười khổ trả lời.
Sau khi ông ta trở về từ sơn ngục, thực lực đã sa sút rất nhiều, không còn tinh thần phấn chấn như khi ở sơn ngục nữa, dáng vẻ trông cũng đã già đi nhiều, có thể thấy lần trở về vương thành này của ông ta cũng không được mấy tốt đẹp.
"Dĩ nhiên không phải, con đã đột phá cảnh giới Địa Hải, trong quân đội còn có thân phận kỵ úy, chỉ cần còn ở lại trong quân đội thì bất cứ lúc nào cũng có thể được sắc phong làm Thiên Lang tướng, tốt hơn nhiều so với cha bây giờ", Vạn Lam Hinh nói.
"Nói vậy nhưng con là thân gái, lại không có tước vị trên người, không thể duy trì Vạn phủ này, nếu như ta từ chức, thì Vạn phủ này sẽ bị tháo dỡ", Vạn Thiên Long nặng nề thở dài nói, dừng một chút ông ta còn nói: "Con đã lớn rồi, lúc này phải biết cân nhắc đại sự, nghe lời ta nói, con đi cùng với Dương Ân không tốt đâu".
"Cha, thực lực của con bây giờ có được đều là do đệ ấy ban cho, cha lại nói con không được đi cùng đệ ấy sao?", Vạn Lam Hinh hỏi ngược lại.
"Vậy thì sao, hắn đã nhiều lần kháng chỉ, tất nhiên chỉ có một con đường chết, như Tiết Quý lợi hại như vậy, đã từng là một trong mười vị vương giả hàng đầu, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vo-than/1049501/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.