Quân trấn Man.
Nơi này vẫn còn hơn 15 vạn binh lực đang đóng giữ.
Sau khi đại chiến giữa hai bên kết thúc, số binh lực thương vong đã được bổ sung, thậm chí đã có thêm hai, ba vạn binh mã đã được phái đến đây, điều này được coi như là một bước tăng cường sức mạnh binh lực, ngăn ngừa quân Man lại tới đánh úp.
Lúc này, trong lều nguyên soái, Phần Thiên Hùng cùng với các tướng lĩnh đang thương thảo việc quân cơ.
“Tin tức này có chính xác không?”, Phần Thiên Hùng hỏi với vẻ mặt nghiêm túc và trịnh trọng chưa từng có.
Nam Tề Tần nặng nề gật đầu: “Đây là tin tức do mật thám bên ta có được, tuyệt đối vô cùng chính xác!”
“Chẳng trách thời gian này hắn không ở trong quân doanh, không ngờ hắn thật sự làm ra loại chuyện bán nước cầu vinh như vậy, thật là đáng hận!”, Hứa Đình Hoằng quát lớn.
“Ta nghĩ trong chuyện này chắc có hiểu lầm gì đó, biểu hiện của Dương Ân ở trên chiến trường thế nào, mọi người đều rõ như ban ngày, ngay cả Man Vương, hắn cũng đã giết chết mấy tên, tộc Man di sao có thể bỏ qua cho hắn được chứ?”, Tào Kiến Đạt nói.
“Hiểu lầm gì được, hắn đã giết Man Vương, tộc Man di thấy hắn có tiềm lực bất phàm nên trù tính dụ dỗ hắn tạo phản, huống hồ triều đình đối với hắn như vậy, chuyện hắn đến nhờ cậy tộc Man cũng không phải không có lý!”, Nam Tề Tần phân tích.
Lúc này, Phùng Đề Sâm phụ họa: “Không sai, ta thấy lão Nam nói rất có lý, một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vo-than/1049436/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.