“Nhiều linh dược, dược vương như vậy mà dùng để ủ thành rượu thế này, đúng là lãng phí quá trời. Cũng may ủ đủ thời gian, nếu không thật sự không uống nổi!”, Tiểu Hắc nói với âm lượng mọi người có thể nghe.
“Đây là rượu thuốc bọn ta ủ, ngươi lại nói không ngon, một con chó nhỏ như ngươi thì biết cái gì”, Man Ngưu yêu không vui nói.
“Mít đặc, có phải trong này có một trăm loại linh dược và ba loại dược vương đúng không?”, Tiểu Hắc hỏi ngược lại.
“Sao ngươi biết?”, Man Ngưu yêu nói.
“Chuyện này có khó gì đâu, uống rồi thì biết thôi. Các ngươi kết hợp dược loạn cả lên, đúng là phí của!”, Tiểu Hắc khinh thường nói.
“Được rồi Tiểu Hắc, để ta và hai vị đại ca, đại tỷ đây uống sảng khoái cái nào. Đây là rượu chứ không phải chế thuốc, ngươi kén chọn cái gì!”, Dương Ân giảng hòa nói.
“Đúng thế, cứ uống trước đã, mấy chuyện này để sau hẵng nói. Nào chúng ta cạn!”, Thiên tượng yêu nói.
Thế là nó mở một bình rượu ngay trước mặt, hít một cái, rượu trong bình gỗ đều trôi hết vào trong mũi nó, bị nó nuốt hết.
Man Ngưu yêu thì há miệng ra nhanh chóng hút hết rượu, nhìn thì rất nhiều rượu nhưng trong thoáng chốc đã nhanh chóng biến mất.
Hổ cái cũng có tửu lượng khá cao, nó há miệng một hớp to đã uống hết một bình rượu.
Uống kiểu này thật sự khiến Dương Ân phải mở mang tầm mắt.
“Cạn nhé!”, Dương Ân không nghĩ nhiều bèn vận dụng lực hút, há miệng uống bình rượu trước mặt.
Khả năng hấp thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vo-than/1049429/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.