Chương trước
Chương sau
Dương Ân hoàn toàn không có chuẩn bị, chỉ có thể để mặc cho nguồn năng lượng đó rơi vào chính giữa thần đình của hắn, đóa hoa thần đình nhanh chóng hấp thu nó lên trên cánh hoa của mình.
"Đã thông qua Man ngưu quyền chân giải khảo nghiệm!", trong đầu Dương Ân lại một lần nữa vang lên thanh âm huyền ảo.
Dương Ân đang ở trong trạng thái choáng váng, hắn cảm giác được trong thần đình của mình xuất hiện một con Man ngưu không ngừng tung quyền, chính là "Man ngưu quyền" vừa rồi, khi nó biểu diễn ở trong thần đình của hắn, hắn mới có thể thực sự thông hiểu được rõ ràng sức mạnh vô song của Man ngưu quyền, con Man ngưu dậm chân bay lên không trung, từng ngọn núi lớn bị nó nghiền thành bột mịn. Không gì có thể ngăn cản được sức mạnh độc đoán của nó. Nếu như hắn không có sức lĩnh ngộ quyền ý, và không có được tiềm năng được khai phá ở bốn mươi bậc thang trước đó, thì hắn chắc chắn đã không thể chống lại được Man ngưu quyền.
Man ngưu quyền chân giải!
Đây là khẩu quyết của Man ngưu quyền, năng lượng tinh thần rót vào trong đầu của Dương Ân, bị thần đình của Dương Ân hấp thu, đóng dấu lên những cánh hoa.
Người bình thường tối đa chỉ có thể cảm ứng được sự tồn tại của nguồn năng lượng tinh thần này, cũng sẽ không có biện pháp hấp thu được nó, một khi nó tiêu tán, thì Man ngưu quyền chân giải cũng sẽ biến mất ngay sau đó, hay nói cách khác, trong một thời gian ngắn người bình thường không thể lĩnh ngộ được Man ngưu quyền chân giải, nên cũng sẽ không thu hoạch được gì, hoặc là lĩnh ngộ được bao nhiêu hay bấy nhiêu, nhưng Dương Ân thì không cần lo lắng điều này, đóa hoa thần đình của hắn đã cưỡng ép đóng dấu Man ngưu quyền chân giải trên những cánh hoa, lúc nào cũng có thể lĩnh ngộ, sẽ không biến mất sau đó.
Khi Dương Ân chiến đấu với con Man ngưu, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có được Man ngưu quyền chân giải, khi đóa hoa thần đình của hắn đột nhiên chiếm hữu nó, hắn vẫn còn choáng váng, hắn không có huyết mạch Man tộc, sở hữu Man ngưu quyền chân giải thì có ích lợi gì?
"Man ngưu quyền quả thực có uy lực quá cường hãn, nếu như có thể lĩnh ngộ được, thì uy lực của nó phát huy ra cũng sẽ không kém gì thuật Long Quy lật biển, ta cứ thử tu luyện xem sao", Dương Ân tự lẩm bẩm, ngay lập tức thi triển Man ngưu quyền trên bậc thang thứ bốn mươi mốt.
Hồn thân hợp nhất thuật!
Dương Ân sử dụng thần đình hồi tưởng lại kỹ thuật Man ngưu quyền, nhìn thấy hư ảnh con Man ngưu đang tung quyền vào những ngọn núi, nghiền chúng thành bột mịn.
Đây chính là uy lực của Man ngưu quyền, nó được gọi là "chân giải" vì ẩn chứa rất nhiều ảo diệu bên trong chiêu thức, tuy nhiên, tinh túy của nó đã bị đóng dấu xuống cánh hoa thần đình, Dương Ân thông qua cánh hoa thần đình liền có thể dễ dàng lĩnh ngộ Man ngưu quyền.
Dương Ân dựa theo sự lĩnh ngộ của mình, tiến lên phía trước một bước, cả người tràn đầy năng lượng, tung quyền đánh về phía trước.
Đường quyền thứ nhất rất bình thường, không nhìn ra có uy lực gì.
Đường quyền thứ hai đánh ra cũng giống như vậy, không có quá nhiều uy lực, nhưng sức mạnh có vẻ đã khác một chút so với đường quyền trước.
Đường quyền thứ ba.
Đường quyền thứ tư.
...
Dương Ân ở trên bậc thang thứ bốn mươi mốt, đã hoàn toàn tiến vào trạng thái tập trung, quên hết mọi việc xung quanh, liên tục đánh ra quyền kình, quên luôn cả việc bản thân còn phải tiếp tục đi lên đỉnh núi.
Ba con thiên yêu ở phía dưới nãy giờ vẫn theo dõi hắn, tất cả đều lộ ra vẻ kinh sợ.
“Cái này… tên nhóc này đang sử dụng Man ngưu quyền của tộc ta!”, Man ngưu yêu kinh ngạc nói.
“Đây là phần thưởng của khảo nghiệm núi thần, hắn muốn lĩnh ngộ nó cũng là chuyện đương nhiên thôi”, con hổ cái nói.
"Người này trời sinh bất phàm, không thể so sánh với người thường được", Thiên tượng yêu thở dài nói.
Khi Dương Ân liên tục đánh ra bảy bảy bốn mươi chín đường quyền, trên người của hắn đột nhiên hiện lên hư ảnh của một con Man ngưu, lúc quyền kình đánh ra thêm một lần nữa, liền giống như Man ngưu đang điên cuồng lao lên, mãnh vó đạp núi, quyền thế vô cùng kinh người.
Man ngưu quyền!
Dương Ân đang thi triển thần thông của Man tộc, khiến cho tam đại thiên yêu bên dưới phải chấn động.
Thần thông của Man tộc chỉ có người mang huyết mạch Man tộc mới có thể thi triển được, Dương Ân không có huyết mạch Man tộc trong người, sao hắn lại có thể làm được điều đó?
Điều này, e rằng ngay cả chính Dương Ân cũng không biết tại sao.
Tuy nhiên, có một điều chắc chắn đó chính là thứ mà Dương Ân đánh ra không mang theo Man lực, mà là do thể lực của hắn đủ cường hãn, cộng thêm nguồn sức mạnh bên trong thần đình và sự lĩnh ngộ quyền ý của hắn.
Dương Ân liên tiếp tung ra thêm mười mấy đường quyền, quyền kình không ngừng tăng lên, Man ngưu quyền của hắn đã tiến vào giai đoạn nhập vi, chỉ cần luyện tập nhiều hơn nữa thì hắn có thể bước vào giai đoạn tinh thông, đại thành, thậm chí là cả giai đoạn hoàn mỹ.
Dương Ân dừng lại, hắn điều chỉnh hơi thở của mình, sau đó mỉm cười nói: "Man ngưu quyền này đúng là không tầm thường, có nó ta có thể tiến sâu hơn vào quá trình lĩnh ngộ quyền ý, bây giờ ta lại đi lên tiếp để xem có thu hoạch được thêm gì nữa hay không", dừng một chút hắn còn nói: "Cám ơn ngươi Tiểu Hắc, ta biết ngươi có chuyện tốt sẽ không quên ta đâu mà".
Mới vừa rồi hắn còn có suy nghĩ muốn rút lui khỏi thang trời, nhưng hiện tại hắn đã xua tan ý niệm đó trong đầu, hắn muốn tiếp tục đi lên tìm kiếm, có lẽ vẫn còn có cơ duyên lớn hơn đang chờ đợi hắn.
Dương Ân nâng bước, bước lên bậc thang thứ bốn mươi hai.
Khi hắn bước đến đây, một bài kiểm tra mới lại xuất hiện, lần này không còn là một con Man ngưu đột ngột xuất hiện nữa, mà là một con mã yêu cuồng dã, vó ngựa tàn nhẫn hướng về phía đầu hắn đá tới.
Man mã quyền!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.