Đòn tấn công của Liệt Tử Anh cực kỳ mạnh mẽ, các binh sĩ dưới đài đều cảm nhận được một khí thế không thể ngăn cản, còn cả huyết sát nồng đậm, khiến bọn họ không khỏi cảm thấy rối loạn, hai mắt đỏ ngầu lên.
“Chiêu này ta không tiếp nổi”, Nghiêm Minh Tranh là một trong số các thiếu tướng, trầm mặt nói.
“Tên này có được danh thiếu tướng quả nhiên cũng phải có bản lĩnh”, Tào Thanh Cung lộ ra sắc mặt nghiêm trọng.
Hai bọn họ là những người tài giỏi trong nhóm thanh niên mà còn nhận xét đòn tấn công của Liệt Tử Anh như thế, chứng tỏ Liệt Tử Anh cũng được đánh giá khá cao.
Phần Diệu Dương gật đầu nói: “Công kích của hắn ta có lẽ không quá mạnh, chủ yếu là cái khí huyết sát đó hung hãn vô cùng, dễ dàng làm tổn thương linh hồn, không cẩn thận thì sẽ bị tấn công ngay”.
“Loại tà đạo này thật sự rất đáng ghét”, Hữu Trác Tây khó chịu nói, rồi bổ sung thêm: “Nếu Dương Ân mà đỡ được đòn này thì tên ta sẽ viết ngược luôn”.
Nhưng khi hắn ta vừa nói xong thì đã thấy Liệt Tử Anh bị Dương Ân đánh một chiêu vào ngực, cả người bay ra ngoài, dính chặt vào cây thương răng voi kia. Cây thương xuyên qua người hắn ta, máu tươi chảy ra chói cả mắt.
Dương Ân không chỉ dựa vào uy lực của Liệt Diễm Thập Tự thương vừa mới đạt đế giai đoạn tinh thông mà còn nhờ vào tốc độ của bước phong thần, đến mức Liệt Tử Anh còn không kịp phản ứng lại, vì thế mà mới tấn công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vo-than/1049256/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.