Chương trước
Chương sau
Lúc này Dương Ân hơi hoảng.
Nếu cả đời chỉ dừng lại ở cảnh giới cấp tướng thì nhà họ Dương sẽ không có ngày quật khởi, hắn cũng đừng mơ thoát thân rửa nhục.
“Không lẽ cứ đi tìm huyền tinh khí một cách mù quáng như vậy sao? Chuyện này khác nào mò kim đáy biển chứ, tìm đến già có khi cũng không được một loại”, Dương Ân buồn bực nói.
Lần trước có huyền tinh khí Tiên Thai là may mắn vô cùng, hắn không nghĩ rằng bản thân có thể tiếp tục được hên như thế.
“Ngươi cũng đừng lo quá, Thái Thượng Cửu Huyền quyết tồn tại thì đương nhiên chín loại huyền tinh khí kia sẽ xuất hiện cảm ứng vào những lúc quan trọng, giúp ngươi tìm được loại huyền tinh khí tiếp theo. Giờ việc cần làm là nâng cao cảnh giới lên viên mãn, như vậy mới xuất hiện cơ hội”, Tiểu Hắc an ủi.
Dương Ân nghĩ ngợi rồi gật đầu nói: “Ngươi nói đúng, có lẽ là vậy đó”, rồi hắn bổ sung: “Mặc kệ đi, về quân đoàn trước đã. Ta không thể trở thành binh đào ngũ được, về giải quyết từng chuyện một rồi tìm huyền tinh khí tiếp theo”.
Nói xong, hắn gọi Tiện Cốt Đầu đến rồi dẫn Tiểu Hắc về quân đoàn.
Lúc này, hắn đã không quan tâm lo lắng nhiều nữa. Trước mặt bao nhiêu tướng quân, hắn có một sư tôn mạnh mẽ, như vậy sau này đám không biết điều sẽ bớt kiếm chuyện hơn.

“Đám ăn hại này nữa, các ngươi đi tìm đan dược gắn xương lại cho ta ngay. Ta không muốn thành kẻ tàn phế, còn nữa, ném cái thằng chém tay ta ra chặt xác cho chó ăn đi”, trong một cái lều, ngũ hoàng tử đã tỉnh lại và phát điên với đám người hầu.
Ngũ hoàng tử là thiên tài chuẩn bị tiến vào thế giới siêu phàm, giờ bị chặt đứt một cánh tay. Đây chính là đả kích cực lớn với hắn ta. Có lẽ cả đời hắn ta sẽ bị hủy hoại, hắn ta không khó chịu mới lạ.
Ở trong lều chờ đợi không chỉ có Lý công công và các đồng bạn của hắn ta mà còn có một vài người nắm giữ vị trí quan trọng trong quân.
Những người này bị ngũ hoàng tử mắng như tát nước, ai cũng ỉu xìu ở trong lều. Chủ tử như vậy thật sự không đến lượt bọn họ hầu hạ.
“Ngũ hoàng tử điện hạ xin hãy bớt giận, nô tài đã bảo Phần Thiên Hùng lập tức đi tìm phương pháp gắn xương rồi. Ông ta cũng chắc chắn trong quân có người luyện chế được “Tiếp Cốt đan”, nhất định có thể khiến hoàng tử điện hạ phục hồi nguyên trạng”, Lý công công cúi người nói.
“Thật sao?”, ngũ hoàng tử lộ ra sự mong chờ.
“Phần Thiên Hùng chắc sẽ không nói dối đâu”, Lý công công đáp.
“Ta cũng từng nghe nói Tiếp Cốt đan có thể giúp gắn liền xương cốt, có lẽ không sai đâu”, Lâm Thê Thê nói.
“Được lắm, lập tức gọi Phần Thiên Hùng qua đây cho ta, ta muốn Tiếp Cốt đan”, ngũ hoàng tử nóng lòng nói.
“Lão nô lập tức gọi ông ta tới”, Lý công công cung kính đáp.
“À đúng rồi, cái tên khốn dám chém tay ta thì sao? Phần Thiên Hùng đã giết hắn ta chưa?”, ngũ hoàng tử truy hỏi.
“Ơ… Vẫn chưa ạ”, Lý công công chậm rì rì đáp.
“Sao cơ, Phần Thiên Hùng có ý gì vậy? Ông ta khinh hoàng tử ta sao?”, ngũ hoàng tử phẫn nộ.
Phần Thiên Hùng là một trong mười sáu đại Vương giả mạnh nhất của hoàng triều Đại Hạ, lại còn là thống lĩnh một phương, giữ chức đại tướng quân nhị phẩm. Dù là hoàng thượng đến đây thì cũng phải nhường cho ông ta ba phần, ngũ hoàng tử kêu gào như vậy mà để Phần Thiên Hùng biết thì sẽ khó coi lắm.
“Người làm điện hạ bị thương lại có chút thân phận, chính là con trai của trung tướng Tào Kiến Đạt. Tào Kiến Đạt đã dạy dỗ hắn ta một trận rồi, ban ngày còn dẫn con trai đến tạ tội với điện hạ nhưng điện hạ vẫn còn đang hôn mê”, Lý công công đáp.
“Ta không quan tâm hắn ta là con trai của ai, chém tay ta thì phải chết, thế thôi!”, ngũ hoàng tử hung ác nói.
Hắn ta quá mức kích động khiến miệng vết thương bị rách, đau đến mức nằm lăn ra giường.
Lâm Thê Thê và những người khác khuyên ngũ hoàng tử bình tĩnh một chút còn Lý công công thì chạy đi tìm Phần Thiên Hùng.
Không bao lâu sau, Phần Thiên Hùng xuất hiện. Đi cùng ông ta là Tào Kiến Đạt và Tào Thanh Cung, người đã bị đánh sưng mặt.
“Nghiệp chướng, còn không mau quỳ xuống tạ tội với ngũ hoàng tử”, Tào Kiến Đạt quát con trai mình.
Ánh mắt Tào Thanh Cung lộ ra vẻ không cam lòng, nhưng vẫn quỳ xuống và nói: “Tào Thanh Cung bái kiến ngũ hoàng tử điện hạ, Thanh Cung làm điện hạ bị thương, đó chính là tội chết, mong ngũ hoàng tử điện hạ bớt giận”.
“Ta không muốn nhìn thấy người, kéo hắn ta ra ngoài chém đi”, ngũ hoàng tử tức tối thét ầm lên.
Cũng vào lúc này, Tào Kiến Đạt đột nhiên vung kiếm lên chém thẳng vào tay con trai mình.
Aaaaaaaa!
Tào Thanh Cung hoàn toàn không ngờ rằng cha mình sẽ ra tay hung ác như vậy. Hắn ta bị chém một kiếm đau không thở nổi.
“Ngũ hoàng tử điện hạ, nếu ngài vẫn chưa thể tha thứ cho nó thì ta sẽ chém tay nó, chỉ mong điện hạ tha mạng cho nó”, Tào Kiến Đạt quỳ xuống nói, trong lòng đau như dao cắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.